Truyện gay: Hợp đồng – Chương 4: Anh là con đĩa ah ?
- Click vào tag TÊN TRUYỆN để đọc các chương/chap khác của truyện.
- Đăng truyện - bạn có thể gửi truyện muốn đăng tại đây
- Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện và chương nào.
- Vào Channel Telegram http://t.me/xboylove để xem phim và nhận cập nhật truyện mới.
- Bạn cần tìm mã giảm giá khi mua hàng trên Shopee, Tiki, Lazada? -> Đến đây ngay
2 tuần sau biến cố đó, hắn không tới phòng tập, hơn một tháng miệt mài tập luyện liên tục, giờ nghỉ một thời gian dài,cơ thể hắn đang mỏi mệt , cứng ngắt , các khối cơ đã giãn ra, không đỡ được những bộ phận cơ thể mệt mỏi, liên tục đau nhức , thúc giục hắn phải vận động.
Hết ăn rồi nằm, đi học rồi về, đầu óc hắn vẫn còn bị ám ảnh trước những hành động đó, cứ nhắm mắt thì hình ảnh đó, âm thanh đó lại vang bên tai , hiện rõ một như vừa xảy ra , cầm tấm thẻ tập gym hắn hơi tiếc , còn hơn 20 ngày nữa , bỏ thì mất không ít tiền , thở dài , gác tay lên trán , tâm sự trong lòng không thể nói cho ai,khiến hắn mang một bụng tâm sự chán ghét, chất vấn lương tâm đang sao động không yên ổn , hắn cảm thấy phần ma quái dục vọng đang thắng thế trong các lý luận mà hắn tự tranh cãi trong đầu, những cơn sóng bạc đầu không làm hắn chùn tay chèo trong các buổi câu mực thế mà, không ngờ cơn sóng hiện nay lại đang nhăm nhe dìm hắn đến nín thở không chừng.
Đài FM trên điện thoại của hắn, đang phát chương trình “Tư vấn tuổi mới lớn ” liên tục những câu hỏi của những thiếu niên mới lớn
“cháu 17t nhưng phần dưới khi cương không dài ra như bạn”
“cháu 20t , 1 tuần rồi ngủ tự xuất tinh 2 lần thì có sao không”
“cháu 22t thì có còn dài ra không, cháu chỉ được 12cm”
Bất chợt có 2 câu hỏi làm hắn chú ý
“cháu 22t cháu thấy thích một anh lớn hơn cháu 1 tuổi cùng trường, cháu thấy rất nhớ anh đó, cháu bị sao vậy , có phải bị bệnh không ”
chuyên gia tư vấn từ tốn nói “nhớ là bình thường, có thể cháu hay tiếp xúc, xem như người thân, nên có tình cảm đặc biệt một chút, là tình cảm ae , đồng chí thôi , cháu hãy thường xuyên tập thể dục, hoạt động tập thể ,tiếp xúc nhiều người bạn nhé, sẽ có nhiều người bạn hơn cháu sẽ thấy bình thường thôi”
Kế tiếp lại một câu hỏi :“năm nay cháu 18 tuổi, cháu thích xem các người mẫu nam đẹp , cháu hay nhìn phần dưới của mấy bạn nam,xin hỏi như vậy có phải cháu bị bệnh đồng tính không ,”
“cháu đang tuổi dậy thì ,tâm sinh lý đang phát triển , nhu cầu làm đẹp hay thích cái đẹp là bình thường,sự phát triển của cơ thể khiến cháu có chút tò mò về bạn bè, đó là tâm lý bình thường, đồng tính không phải là bệnh , nó là một thiên hướng tình dục ,thiên hướng thì hoàn toàn có thể thay đổi, … hãy siêng năng tập thể dục, sống lành mạnh, tham gia các hoạt động tập thể, tiếp xúc nhiều người bạn , có khi quen được một cô bạn xinh xinh, thì hãy quay lại hỏi chú cách để bạn gái để ý cháu nhé ..” kết thúc bằng một tiếng cười thân thiện , cuối cùng phát thanh viên thông báo thời lượng đã hết,
Phát hiện chương trình vào mỗi CN , tư vấn rất nhiều vấn đề hắn không dám hỏi ai, cứ đúng 10h lại canh nghe , hôm nay tư vấn về vấn đề này, hắn nghe xong lại suy nghĩ không thông, chốt lại câu nào vẫn khuyên tập thể dục …. Hắn đi thể dục mà gặp thế thì giải quyết sao đây chứ ?…….Cuộn chăn vò đầu vào chăn, hắn lại lăn lộn khắp giường , vò vạc mềm gối 1 cách bức rức .
Tại Phòng tập thể hình nam , HLV tên Nhân đang đứng nơi ban công nhìn về phía bãi giữ xe bên dưới,thói quen không biết khi nào được hình thành từ hơn 2 tuần nay, phòng gym ở tầng 2, tầng trệt là phòng yoga của nữ ,tòa nhà được lắp một lớp kính, bên ngoài không nhìn thấy bên trong,
Âm thanh chan chát từ những miếng tạ vang lên đều đặn, trong phòng tập không khí tập luyện rất náo nhiệt. những bài nhạc nonstop sôi động vẫn liên tục phát to , Hoàng Nhân đã đứng một lúc lâu, nhìn xuống bãi xe trông chờ một điều gì đó mà không ai biết
Một chiếc xe wave xanh chạy vào bãi xe, làm trong lòng Hoàng Nhân thót lên 1 cái, đi dọc theo ban công nhìn theo dáng người đang dựng xe trong bãi “Xe của Minh An ?” hắn đang tự hỏi mình một cách mong chờ, đã 6h30 tối, ánh đèn đường không đủ sáng để hắn có thể nhận ra chính xác ai lái xe
Bóng người đi dần về phía này, tiếng bước chân vang lên nơi cầu thang, tim hắn đập thình thịch như chuẩn bị bước vào đợt siết cơ vậy ,
“không có ai để hướng dẫn ah HLV” Khiêm vừa bước lên bậc tam cấp chào nói
“Minh…” HLV như lọt hố thật to, bất giác gọi được chữ Minh rồi tắt lặng, cười gượng gạo hỏi dò
“Khiêm ah ! muộn thế em ,bạn em không đi cùng ah ”
“nó lên cơn làm biến, không hiểu sao nó lại không tập, cái thằng hâm, bỏ cả thẻ còn mười mấy ngày” Khiêm làu bàu ,chào HLV cái rồi vào phòng tập
Hoàng nhân quay lại ban công nhìn xa xa, uống chai nước trong tay đến cạn, bóp mạnh vỏ chai, đập một cái lên ban công bằng inox phát ra một tiếng đinh đang chua xót.
Hắn suy nghĩ gì đó , rồi đi nhanh về phía Khiêm đang lay hoay lắp tạ…. quán cafe bên cạnh vang lên khúc hát du dương “Người yêu ơi em có biết. Nhiều đêm cô đơn gối chiếc. Còn lại mình ta trong đêm xót xa nhớ em rất nhiều ”
Dì Tư chủ nhà trọ tựa ghế hỏm hỉnh nhai trầu, ở thành phố này hiếm còn ai nhai trầu như Dì, Dì cũng tầm 60 65 , hai vợ chồng già bán tạp hóa linh tinh, con ngõ nhỏ ngăn thành 1 phòng cho thuê kiếm tiền thêm, con cái đi làm xa nên hai vợ chồng già xem bọn ở trọ như con có gì cũng mang sang, So với chung quanh , chi phí ở trọ nhà Dì Tư là dễ thở nhất, Dì không nhận người lạ, chỉ nhận người quen giới thiệu ,nên ở nơi này 2 đứa thấy thoải mái hơn cả ,
Hôm nay nhà Dì có cỗ, 2 đứa được hưởng lây, một mân đủ đồ ăn được Dì mang sang, Sinh viên cơm bụi, lâu lâu mới cỗ đầy thật là mỹ vị nhân gian ,không thể kể xiết, 2 thanh niên tuổi lớn lục đục chén bát chén cỗ ngon lành
Dì tư hóm hĩnh vừa cười bõm bép, lâu lâu kéo khăn tay chùi mép trầu
“Dì nói bây cái này , được thì tốt , không thì thôi,”
Hai đứa đang ăn “Dạ” một cái rồi lại tập trung chuyên môn
“Dì thấy bây ở dưới này , trên gác còn trống , có đứa cháu bên nhà bên xin ở nhờ vài tháng , nó là người ở đây mà nhà đang sửa , nên hỏi bây xem có được không , nó cũng là đứa đàng hoàng,hiền lành .” rồi nói tiếp
“Dì thì có ở thêm đứa nào cũng đc, Dì cứ lấy 2tr 1 tháng như trước nay vậy,cho vợ chồng Dì ăn uống phụ thôi , không giàu gì với cái phòng trọ này”
“Bây xem có ở xen kẻ được không, thì để Dì ừ mai nó dọn qua ”
Hai đứa đánh mắt nhìn nhau , thêm người ở chia bớt tiền phòng, tính ra còn dư chỗ gác mà , vẫn ổn .
Tiếng điện thoại trên tay Dì 4 reo lên , Dì “alo” một cái rồi quay sang hỏi “nó gọi điện này , hay bây nghe nói coi , tai già nghe tiếng được tiếng mất“
Minh An đang gặm cái đùi gà, một miệng mỡ, ra hiệu cho Khiêm Nghe máy ,Khiêm bở dỡ lá rau đang cầm trên tay, chà chà tay vào vạch áo rồi đưa tay hứng lấy điện thoại
“Dạ , Alo…”
“Dạ, được anh…. Vậy ah …tốt quá…hii…cảm ơn anh… khi nào a dọn qua….dạ bọn e đi học cả ngày thôi……dạ..tối ngủ thôi …dạ không sao mà…”
Dì 4 nghe Khiêm nói chuyện có vẻ 2 đứa không phản đồi gì, xu xua vài câu rồi đi về ,
Minh An mới quay ra hỏi Khiêm “ông đó nói gì mày ?”
Khiêm đang bốc một nắm đậu phộng nhai ngon lành, miệng òm òm đáp “Ngon lành cành đào ! ăn ở trời thương, mấy tháng tới anh em nhà mình không tốn tiền nhà rồi ”
“Dì 4 miễn tiền nhà ah”
“Không ! do tài năng của anh mà chú em được ở miễn phí mấy tháng đó , mau mau cảm tạ đi ” Khiêm tự đắc
Minh An giơ cái xương gà ăn dỡ làm động tác chuẩn bị ném
“khà..khà.. cái ông sắp vào ở nói sẽ chịu tiền nhà cho anh em mình, dặn đừng nói với Dì tư , ổng nói do sửa nhà nên sáng đi tối về, ông có cái giường sếp , đặt ở góc này là ok rồi, đồ đạc không có gì” vừa nói vừa chỉ tay vào 1 góc trống đối diện giường tầng 2 đứa
“Tính ra là còn tiền điện nước, 1 tháng mất 150, 2 thằng là 300….nay thêm 1 người…” Khiêm tính toán, rồi mắt sáng lên nói to “ngon rồi ! tiết kiệm được mớ tiền xăng xe , café rồi” Minh An cũng cười hiếp mắt, hôm nay ngày hên vừa có cỗ ăn , lại không phải trả tiền phòng , vừa hay hôm sau là đầu tháng mới .
Minh An đi học, Khiêm ở nhà , coi như giao việc tiếp đón khách mới cho nó , cả ngày ở trường nó cảm thấy cực kỳ vui vẻ , Sinh viên mà được nghe từ “Miễn” ,là một mỹ từ có tác dụng gây hưng phấn, còn hơn nàng tiên áo trắng .
11h30 Minh An dắt xe ra về, hắn cảm thấy mọi vật sao đáng yêu quá Sài Gòn sao lại đẹp thế này ,” phải thể hiện sao đây”, “Người ta trả tiền phòng thay mà” ,”không thể mang tiếng lợi dụng được”, hắn bốc máy gọi điện , đầu dây bên kia trả lời “Ảnh tới rồi ! mau về đi”, dừng lại 5s hắn quay đầu xe chạy ra đầu đường, quán vit nướng vẫn còn nghi nghút khói, đặt một phần vịt ngon mang về , tâm trạng rất là thoải mái .hẳn tưởng tượng ra cảnh vị khánh mới thấy hắn tử tế sẽ cảm ơn không thôi, mang ơn ngược lại không bị mất thể diện,
Miên mang phơi phới tâm trạng trong lòng, hắn đã tới cổng phòng trọ, đập vào mắt là một con xe Dutican Xdiavel đời 2018 hầm hố, một bộ dáng rất vững chãi , đang không ngừng phát ra ánh sáng bạc bạc mỗi khi cây bàn bị gió lay , làm ánh sáng mặt trời thừa cơ chui xuống , chiếc xe đang dựng trước cửa tạp hóa Dì tư , “quá đỉnh đi ” Minh An không rời mắt trước chiếc xe, vừa dắt xe vừa trầm trồ không ngừng, không quên với tay sờ một cái , rồi tự cười một mình, hắn tự nhủ thấy con xe đẹp ,xem như là gặp một điều may nữa rồi, thật khi người ta vui cái gì cũng dễ dàng là thần tài trong mắt họ
Lách qua cổng nhà hắn dắt xe vào đường hẻm bên nhà , tung tăng đi vào phòng hớn hở , trong phòng một bàn đồ ăn được dọn sẵn, làm hắn suýt ngã , Khiêm đang lục tục dọn chén đũa, một góc có sẵn 1 cái giường xếp,kế là một cái vali to. trên móc phơi có thêm vài bộ quần áo , toliet đang có tiếng nước rì rào
“Nhanh thay đồ đi ,mày mua gì ah , quên dặn mày, thôi kệ đưa tao ”
Chụp nhanh hộp đồ ăn từ tay Minh An, Khiêm vừa huýt sáo vừa đổ ra bát, tô chén phải mượn thêm bên Dì Tư một ít
“thấy số anh hên chưa, thầy bảo tháng này anh hên mà, chú phải cảm ơn a nhé” vừa nói hắn vừa giễu mắt nhìn Minh An
“thầy nào ! thầy 6 ah ” rồi cười khặc khặc lên thành tiếng…
Khiêm thi thoảng chơi số đề, ông chú 6 bán vé số thành thầy bàn số của nó , lâu lâu lại nghe nó bàn về những giấc mơ tỷ phú.
“mày có thấy con xe ngoài cửa không” Minh An chua choa lên 1 tiếng thèm thuồng, Khiêm giả vờ thụt đầu chỉ tay vào toliet
Minh An sáng lên cũng ra chỉ tay vào toliet như hỏi lại, Khiêm gật đầu mấy cái làm hắn nhìn về phía đó ngưỡng mộ thật lâu , cửa toliet bật mở , một khuôn ngực vun cao cùng cư bụng 6 múi rõ ráng xuất hiện, các khớp cơ trên tay lộ rõ từng sớ cơ , đường nét mê người, đang vò vò tấm khăn lớn trên đầu , từng giọt nước vẫn còn vươn đọng, ánh sang từ cửa sổ trên gác hắc xuống, làm sáng rực làn dan tươi non ,người nọ mặc một chiếc quần cộc,lộ ra đôi chân chắc nụi. bắp đùi hằn lõ những rãnh cơ to khỏe, rất ra dáng là dân thể thao ,chốc lát Minh An cảm thấy người này phát ra ánh sáng lấp lánh như kim cương.
“mày đi tắm rửa đi, vào tiệc thôi , vào tiệc thôi….” Khiêm vừa hối vừa hát làm hắn chợt thấy thất thố, vớ quần áo lách qua thân thể cường tráng đó đóng cửa phòng tắm lại
Dòng nước ồ ào xả lên mặt làm hắn khoan khoái, cảm giác hưng phấn vừa rồi hắn không diễn tả được. nhiều câu hỏi đặt ra làm hắn tò mò rất nhiều . với tay lấy quần áo, hắn vô tình đụng tay vào quần áo của ai đó móc sẵn, chắc là người mới tới, một chiếc quần cộc và cả quần trong được luồn vào nhau, khi nước hương dầu gội chiếm đa số thì một mùi lạ sẽ lại gây chú ý. Hắn cảm thấy có một mùi gì đó mà hắn đã nghe , hắn tròn mắt “là..mùi như mùi..của dịch tinh” , hắn cảm thấy cái mùi hơi ngái ngái đang phát ra, rất loãng, hắn đưa mũi lại gần, đúng là nó phát ra từ cái quần này….phần thân dưới bắt đầu rục rịch đáp trả, hắn giật mình “mày điên rồi !” tự chửi mình một cái rồi mau chóng mặc đồ vào, bình thường ở nhà hắn không mặc quần ship, nay có khách nên phải mặc nên hơi có tí bức bách, hắn cẩn thận uốn phần đầu con cự vật này xuống dưới, ức chế nó một cách nghiêm khắc khi nó đang có hơi hướng phản loạn…
Minh An vừa rời tay khỏi chiếc khăn tắm, thì đập vào mắt là hình ảnh nhìn nghiêng của vị khách mới , một chiếc áo ba lỗ mà hắn đã nhìn thấy đâu đó, một đầu vai nổi lên những đường gân nam tính,mặc một chiếc quần cộc màu xanh, ngồi xếp bằng ,thân hình to lớn như hộ pháp, đang cầm đũa gắp vào đĩa thịt vịt quay, mà hắn mua lúc nãy , nhắm nháp ngon lành “ Hoàng Nhân” , hơn 1 tháng không đi tập, hắn nghĩ mọi chuyện sẽ trôi qua , nhưng sao người kia lại xuất hiện ở đây ?, trong ngực hắn đánh một tiếng bộp đau điếng, loạn xạ những âm thanh nghi vấn trong đầu Minh An lúc này , nó làm cả người hắn cứng đơ như củi khô, mỗi động tác lại thấy tay chân thừa thải ,theo tiếng hồi thúc của Duy Khiêm , hắn ngồi vào bàn, đối diện với Hoàng Nhân,
“Làm gì tắm lâu dữ ! nhìn ra ai không ….khà khà… lại cái hên ” Khiêm vừa ngậm đũa vừa nghiên người cười đắc ý
“Hên gì..” Minh An đáp cộc lốc
“có HLV kèm riêng miễn phí có phải là hên không …khà khà”
“phải phải ! có thắc mắc gì cứ hỏi anh…” Hoàng Nhân hưởng ứng rồi dô ta nâng ly bia,cụng vào ly bia đầy đã trót cho Minh An, rồi quay qua cụng một cái với Duy Khiêm, sau làm một hớp to , vành miệng dính ít bọt bia nhìn về phía đối diện, Minh An đang nhìn bằng ánh mắt nữa viên đạn , hắn đang mắng mình ngu ngốc khi bỏ tiền mua vịt cho tên đáng ghét kia ăn ,
Đoạn Hoàng Nhân gắp một miếng chả to bỏ vào chén của Minh An, hắn vội giật cái chén lại , Hoàn Nhân hụt tay lại đưa qua cho Duy Khiêm , “cái thằng ăn không thấy tiền đồ “ Duy khiêm đang mãi mê với đồ ăn , mà không biết rằng , đang có một cuộc chiến tranh nơi đây , “Dị ứng với thịt heo ” Minh An đáp trổng, đưa đũa gắp một miếng thịt vịt vào chén, cầm 2 chiếc đũa ở 2 tay di di miếng vịt thành những miếng nhỏ một cách nặng nè, hai môi bặm lại, làm hạt gạo duyên của hắn lại hiện rõ như lúc hắn cười, Hoàng Nhân chống cầm nhìn miên mang !
“Mày dị ứng thịt heo hồi nào….sáng mày hay ăn phở heo mà” Duy khiêm vừa giải quyết xong một miếng thịt to, ngước lên nhìn Minh An thắc mắc
“mày ăn đi…” hắn gắt lên vô cớ
Thấy hắn nắng mưa thất thường , Duy khiêm quay qua hỏi Hoàng Nhân
“Nhà anh sửa lại ah, là chỗ phòng tập luôn phải không anh?”
“uh, anh sửa lại một chút, để kê thêm máy móc với lại chỗ nghỉ ngủ” Hoàng Nhân đáp
“vậy phòng tập phải nghỉ ah anh”
“không ! vẫn tập , anh sửa khu vực sinh hoạt thôi, khi nào cần nghỉ anh sẽ thông báo , em cứ đi tập bình thường”Hoàng Nhân đáp
“cảm ơn anh đã hỗ trợ tui em tiền nhà ” Duy Khiêm gãi đầu cười giã lã
“Không sao ! anh phải cảm ơn tụi em vì cho anh ở ghép, anh tìm không ra nhà trọ” rồi lại nâng ly , Duy Khiêm hối thúc, Minh An cũng làm mấy ly đầy, hắn cứ uống như nước lọc, không phải hắn tửu lượng cao , mà hắn đang dùng bia dập tắc lửa giận đang bùn phát.
Minh An cứ im ắng suốt buổi, lâu lâu hỏi chuyện Duy Khiêm 1 câu rồi im hẳn, không quan tâm Minh An ,hai người lại nói chuyện luyên thuyên liên tục,đủ mọi thứ trên đời được đưa ra nói không ngớt,vỏ lon rải rác trên nền nhà, hôm nay vui quá Duy Khiêm uống hẳn 5 6 lon thì xỉn nằm lăn quay 1 góc ngủ không biết gì, Hoàng Nhân thì vẫn bình bình không suy suyễn, Minh An cứ theo từng ly Duy Khiêm rót cũng đã say, lảo đảo không nhìn ra phương hướng mà gắp đồ ăn rồi.
Không gian lại im ắng , chỉ còn nghe tiếng khua đũa trên mân
“Anh xin lỗi chuyện lúc trước ….” Hoàng Nhân mở lời.
“tại sao anh lại tới đây ” Minh An chống đũa lên bàn , nói giọng khè khè đứt quãng xen kẽ tức giận, đây là câu thứ 3 kể từ đầu buổi tới giờ mà hắn nói
“Nhà anh sửa mà, anh đã nói từ đầu rồi…” vẫn chống cằm nhìn Minh An không rời , Hoàng Nhân đáp từ tốn
“tại sao….nhiều nhà..trọ….mà …a.nh lại ..chọn… đ…ây” men bia lại hộc lên cổ, làm hắn gân cổ lấy hơi ,nói ra câu đứt quãng
“Anh xin lỗi chuyện anh làm. Anh thấy cần phải xin lỗi em” Hoàng nhân lại lặp lại
“Khôn…g cầ…..n , Anh c..hỉ cần t…ránh xa tô…i là được rồi” Minh An lắc đầu .
“Anh không làm được “ Hoàng Nhân đập tay lên bắp đùi một cái chát rồi chòm lên ,với tay kéo đầu Minh An lại gần, hơi men phả lên mặt hắn một cái , “Anh Thích em…”
“biến đi…anh.. biến thái…anh là kẻ biến thái…a mau đi.. đi, biến kh..ỏi m..ắt …..tôi ” còn chút hơi hướng hắn đẩy mạnh Hoàng Nhân ra, mắng nhiết bực tức
“Anh thích em,… anh thích em , ..a thích em” Hoàng Nhân nói liên tục như một câu chú, lại chống tay áp sát lại mặt Minh anh
“Anh là… con…. đĩa…. ah, sao… Anh….. lì lợm….. vậy” ,vung tay múa chân xua đuổi Hoàng Nhân ,nói đoạn hắn loạn choạng đứng dậy, hắn đi lắc lư lắc lư như một con lật đật,
Cửa Toliet bình thường to vậy mà giờ hắn thấy nó chạy được,”cái cửa này bị điên, ” hắn chụp được mép cửa, làu bàu tiến vào , mắt hắn tối sầm vì hơi men đang không ngừng sông lên đầu,
Minh An cảm giác sau lưng có chỗ dựa. hắn chả thắc mắc là ai, cứ dựa hẳn cả người vào,tay sờ soàn liên tục tìm khóa quần ,một bàn tay lạ giúp hắn mở khóa quần, móc ra một cái vòi nước đang sắp bùng nổ , vòi nước hiên ngang chĩa ra phía trước, nước dồn ứ quá nhiều, làm cái vòi đang từ từ to dài ra , như họng súng chuẩn bị lên đạn, ,phần da từ từ lui xuống để lộ phần đầu đỏ ửng, dây chằn kéo lại mép da nhìn như một cây nấm vậy, hắn đã cương cứng , sau mấy cái giật giật ,một dòng nước tuôn ra xối xã, hắn siêu vẹo làm vòi nước như vòi rồng kia oanh tạc tứ hướng, bàn tay kia lại điều chỉnh vòi nước của hắn hướng về phía toliet ,
Minh An giật mình lên mấy cái, vòi nước cuối cùng cũng xã xong, bàn tay kia lại từ từ vuốt lên xuống vòi nước của hắn , một chút nhớm nháp nơi đó truyền ra, hắn cảm thấy ngứa, nơi đầu vòi nước đang đỏ ửng lên,một bàn tay lại chụp xuống đầu vòi nước , xoa tròn , rồi lại chà mạnh vào mép dây chằn, sóng điện dồn dập chạy rần rần khắp người hắn, kèm theo hơi bia chêch choáng khiến hắn cứ như trên mây , bàn tay kia nhanh hơn, rồi dừng lại xoa xuống hai hòn bi đang thun lại , sau lại quay qua chà xát vào đám lông, nắm cả gốc mà tuốt lên phần đầu, rồi lại nắm phần đầu chụp xuống, kéo tới gốc , làm phần da tuột lên tụt xuống theo ,để lộ phần khất đang ngứa ngáy tột cùng, tốc độ mỗi lúc một nhanh, Minh An oằn người đẩy mông tới lui hưởng ứng theo bàn tay kia, “aa..” tiếng rên khàn đục phát ra ,hai ba Dòng sửa bắn mạnh vào tường ,bia cộng với hưng phấn làm mặt hắn đỏ lượm, hai mắt đã nhắm nghiền , đôi môi run run vì sung sướng . gần 2 tuần nay hắn cố không tự sướng làm bạn tay kia dính một đám dịch đặc dày trên tay , bàn tay lại bóp bóp mấy cái như vắt chanh, dòng sửa trắng đục lại rò rĩ không ít nơi phần đầu, cảm giác tê rần cứ truyền lên đại não hắn mấy lượt làm hắn như ngây như dại…
Phần dưới co thắt, thúc dục Minh An thức dậy , hắn nhìn lại thấy mình nằm trên giường của Duy Khiêm từ lúc nào, đồng hồ đã báo 7h tối , bàn ghế cũng được dọn dẹp đi, Duy Khiêm cuộn tròn trong chăn ngủ ngon ở một góc , lại nhìn quanh quẩn không thấy bóng dáng của Hoàng Nhân đâu cảm , cơn buồn tiểu lại thúc dục hắn đi tới toliet ,
Bật nấp toliet hắn móc của quý ra ,chuẩn bị xã nước, rặn 1 tí hắn thấy có gì nhói nhói,cuối xuống cầm của quý hắn thấy phần đầu rỉ ra một dịch nhờn, hắn đưa tay quẹt một cái, “xuất tinh sao ?, uống bia cũng xuất tinh sao ” hắn sờ soàng vào đáy quần, thấy khô ráo, nhìn vào quần shịp cũng không thấy vết ố .. cơn buồn tiểu lại tới, hắn rịn rin mấy cái , nước tiểu ồ ạt chảy ra, rửa tay xong lại chui vào chăn, “uống bia mà cũng gây xuất tinh sao ? ” hắn lẩm bẩm, hắn đưa tay xuống mò vào hạ bộ, phần dưới lại từ từ cương cứng lên, hắn thấy tức tức, cảm giác căng căng , sót sót nơi đầu khất , nhìn quanh một cái ,hắn lén lén vạch ra xem , thấy không có gì bất thường…..”chắc là do ăn đồ nóng”….hắn lại quay vào chăn đi ngủ….từ lúc say đi vào toliet không hề lưu vào đại não của hắn, có lẽ cảm giác sung sướng lúc đó chắc đã xóa sạch ký ức của hắn rồi
2h sáng Minh An lại thức dậy một lần nữa , uống say quá làm đồng hồ sinh học đảo lộn, thức dậy giờ này hắn lại thấy tỉnh như sáo , trở mình xoay người qua , thì đập vào mắt hắn là một người đang nằm ngữa ,banh 2 chân như con ếch , cái mềm mỏng đắp ngang thắt lưng, hắn nhỏm lên thì nhìn ra là Hoàng Nhân ,đang nằm ngược đầu so với hắn trên chiếc giường xếp , cái giường kê quá gần hắn, chỉ chừa môt khoảng đủ 1 người lách qua mà đi , Hoàng Nhân nằm ngửa hai tay đăt lên cặp ngực săn chắc, đôi bàn tay nổi dây điện ẩn hiện chạy dài tới bắp tay ,các nét cơ rõ ràng nhìn thấy cả phần vai tròn đẹp, cái mũi thẳng, khuôn mặt thon dài, với khuôn trang như thế Minh An không nghĩ hắn lại biến thái như vậy ..chợt nghĩ lại chuyện cũ ,cái chân của hắn lại ngứa ngáy muốn đạp cho Hoàng Nhân một cái, khi thấy khuôn mặt kia ở quá gần.”tên biến thái này thật đáng ghét…” hắn làu bàu trong miệng, Tìm quanh thì thấy Duy Khiêm vẫn đang ngủ say , khác là hắn đã lăn tới gần cửa
hắn lại thả người nằm xuống nhìn về phía cửa sổ đang hắc một vuông ánh sáng vào phòng ,đưa mắt nhìn xuống bỗng làm hắn rộn lên , giữa qua cặp chân hùng tráng của kẻ đối diện có một vật đang đang nhô dài ra phía trước .Quạt gió đặt ở góc phòng đang quạt ù ù, gió hắt thổi tới làm 2 ống quần cứ tung lên, nhìn như cánh buồm đang no gió , nhưng bị cái cột kia giữ lại , lại nhìn như vải quần đang vờn giỡn cái cột ấy vậy , cái quần mỏng làm lộ rõ phần đầu,nhìn như hai tép cam ghép lại,ánh đèn hắt từ trên xuống ngay vị trí đó ,làm cả rãnh đầu khất đều bị thu vào mắt Minh An một cách rõ ràng,“một tên siêu cấp biến thái, cả ngủ cũng biến thái ” , hắn ôm lấy cái mềm , dụi mặt cật lực vào đó không ngừng chửi rủa.
chợt hắn đình chỉ hành động , nằm im giả vờ như ngủ say ,khi nghe chiếc giường xếp kọt kẹt vang lên, Hoàng Nhân trở mình đi vào toliet , hắn len lén hé hé nhìn về phía Hoàng Nhân, tiếng nước vừa dút, bóng người từ toliet bước ra, đi tới vuông ánh sáng trong phòng, hắn lại thấy cái cột đó, vẫn đang hiên ngang chống trời, cảm giác như Hoàng Nhân nhìn về phía này, hắn nhắm chặt mắt giả vờ không biết,
giường xếp kọt kẹt mấy tiếng, không gian lại im ắng, quạt gió ù ù vang lên .hắn ti hí mắt nhìn thì thấy Hoàng Nhân đã nằm ngáy nho nhỏ , tư thế nằm cũng thay đổi ,cái chân gần với hắn đang được thả dài , chân kia thì xếp gối dựa vào cái mền, một tay đặt lên khuôn bụng 6 múi, con tay kia thì vòng qua đặt trên đầu,mặt quay hướng cửa sổ , hắn tò mò nhận ra lờ mờ dưới lớp quần ,cự vật đó đang nằm dài qua một bên, hướng về phía hắn, quạt quay thổi ù ù, ống quần lại tung lên từng đợt, rõ ràng cột chống trời bắt đầu cựa quậy… hắn trố mắt khi thấy lớp quần tại vị trí đó đang thay đổi ,đang bị nâng lên từ từ , gió lại làm ống quần tung lên mấy cái , cột chống trời thừa cơ chui ra ngoài,phải chui hẳn ra ngoài , ngóc đầu ngạo nghễ khiêu khích , ống quần bị mắt kẹt bởi phần đầu cũng phần phật kéo giật lên trước, lộ ra đám lông lởm chởm trên đó , cự vật đó đang hướng về phía hắn, lần này không đoán mò nữa, nó đang ở ngay trước mắt hắn , hai tép cam ghép lại trên cái đầu rùa kia, đang quay về phía hắn, cả dọc gân máu hắn cũng thấy rõ ràng, kích thước phải gần 3 ngón tay bề ngang,… vật ấy ngóc lên cản ảnh sáng ,tạo thành một vệt bóng dài chạy qua tới giường của Minh An , vờn qua ngay vị trí nhạy cảm của hắn, làm hắn giật mình kéo mền che chắn
Giữa 2 chân hắn đang kẹt cứng một con quái thú, đang cộng hưởng với cái cột chống trời kia , hiên ngang phản kháng lại ý nghĩ của hắn lúc này , đưa tay xuống bóp phần đâu 1 cái, cú bóp xoay ngay phần khất, làm hắn rùng mình hít một hơi ….hai chân đưa lên kẹp chặt quái thú, hắn có cảm giác đang giữ cục than hồng, hơi nóng từ con quái thú đang chực phun gào kia đang luồn qua lớp quần ,tràn áp vào lớp da non trên đùi nóng hổi .Những hình ảnh kia đang trở lại, hắn nhớ lại hình ảnh vật này, từng bị đưa vào miệng hắn ….”không…. lúc đó …bị ép buộc…là bị động…là hắn bị điên…” ….xoay qua tường hắn vò đầu cố xóa khỏi ký ức , những hình ảnh trước kia….
Cảm giác tưng tức, xót xót từ thân dưới phát ra, cộng với lửa giận bực tức trong lòng đang phát ra va chạm , làm hắn giảm đi không ít ham muốn …“Bia chết tiệt”…không có ai rút giận hắn lại chửi những chai bia, có khi cả chủ quán bán bia không chừng.
———————-
Leave a Reply