Truyện gay: Hợp đồng – Chương 12 – by nguoimoi21
- Click vào tag TÊN TRUYỆN để đọc các chương/chap khác của truyện.
- Đăng truyện - bạn có thể gửi truyện muốn đăng tại đây
- Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện và chương nào.
- Vào Channel Telegram http://t.me/xboylove để xem phim và nhận cập nhật truyện mới.
- Bạn cần tìm mã giảm giá khi mua hàng trên Shopee, Tiki, Lazada? -> Đến đây ngay
Không khí đột nhiên căng thẳng, mỗi câu nói 2 bên cảm giác tăng lên độ nóng , căn phòng ngột ngạt thấy rõ
Văn phòng ngoại giao được 2 bên cty lập nên để theo dõi tiến độ hợp đồng , kê 2 cái bàn Minh An và Hoàng Nhân đều làm việc trong này,Bên ngoài là bàn của các trợ lý 2 bên .
Hoàng Nhân nổi nóng sấn tới, chụp lấy 2 tay ghế , đẩy Minh An vào góc tường
“Em yêu cô ấy ? em yêu cô ấy ” Hoàng Nhân thấy ghen tức cực kỳ, không kìm chế được cơn giận
“Phải phải ! em yêu cô ấy thì sao ”
“còn anh thì sao “
“Không là gì ” Minh An hai mắt ròng lên , hắn phản khánh rất mạnh
Cốc cốc tiếng gõ cửa làm cả 2 đình chiến
Một nữ trợ lý xuất hiện trình giấy tờ xuất cảnh, vừa bước vào cảm giác thấy một cảm giác ngộp ngộp không tưởng , vội vàng xin chữ ký hai bên rồi đi ra ngay
Hoàng Nhân làm đưa 2 ngón tay chỉ vào mắt mình , hướng về phía Minh An biểu thị “Coi chừng ” , Minh An cũng không vừa, hắn cương mắt lên chống trả, khác với thuở trước, lần này hắn không để tên kia nắm thóp nữa , dù sao hợp đồng đã ký, dẫu thử nghiệm trong 6 tháng có thành bại cũng không còn là trách nhiệm của hắn, hăn đang 2 ngón tay , bắt chân lên bàn, xoay xoay ghế nhìn thành phố nhộn nhịp bên dưới,cảm thấy ràng buộc không còn nhưng đôi lúc thấy có gì đó buồn man mác,
Đồng hồ đã điểm 11h , hắn đứng dậy ra về, báo với trợ lý chiều hắn sẽ không lên công ty, mọi liên hệ qua mail , chiều nay hắn sẽ ăn cơm nhà sếp tổng .gạt bỏ mối quan hệ kia, hắn đang cố xây dựng lại hình ảnh bản thân, thành người đàn ông chuẩn mực
3h vẫn chưa thấy Minh An đến, Hoàng Nhân tỏ vẻ khó chịu, hắn ném tập tài liệu lên bàn vang lên mấy tiếng chan chát . hắn đi qua đi lại nơi bàn làm việc của Minh An, lục lọi vài cái , cũng không biết hắn tìm cái gì , rồi đóng gập bàn bực tức , tìm chán hắn tìm hỏi trợ lý thì biết ra Minh An báo nghỉ
1 cuộc gọi
2 cuộc gọi
3 cuộc gọi
“anh gọi tôi có việc gì ” Tiếng Minh An cộc lốc
“Sao hôm nay không đến công ty ” Hoàng Nhân chất vấn
“có việc riêng ”
“Việc gì ”
“Anh không cần quản nhiều như vậy” Minh An nói mấy câu nhanh gọn rồi tắt máy , không để cho Hoàng Nhân hỏi thêm
Lại một cuộc gọi, 2 cuộc nữa, điện thoại báo không liên lạc được, Minh An có thể đã tắt máy
Hoang Nhân bực tức đập bàn một cái thật mạnh, mấy cái chậu kiểng bị thốc lên rơi xuống phát ra tiếng ầm thật lớn,
Bên ngoài nghe tiếng động to phát ra từ phòng sếp, bất giác im phăng phắc, bản thân không biết có làm gì sai không, tự giác đi kiểm tra lại công việc của mình, không khi căng thẳng chỉ còn lại tiếng gõ tí tách trên bàn phím.
Hoàng Nhân đẩy mạnh cửa đi ra , một mạch đi thẳng xuống dưới, để lại mấy cặp mắt ngơ ngác không hiểu chuyện gì
6h group kín của nhóm hợp tác của 2 bên bắt đầu hoạt động, các báo cáo thường xuyên qua lại giữa 2 bên đều ở group này ,
Các trợ lý bắt đầu báo cáo các đơn hàng đã thông quan cũng như đang tiến hành , bên phải hiện lên 1 dọc những avart các thành viên trong nhóm, ai online hay ai offline đều có thông báo đầy đủ
Hoàng Nhân nhận ra Minh An đã mở điện thoại, hắn gởi vào nhóm một tập tin mật khẩu riêng , đám trợ lý bắt đầu tò mò , cộng với hành động lúc sáng của hắn, rối rít yêu cầu mở file, cảm giác sếp nói chuyện bí mật là nhân viên dựng tóc gáy
Thật ra chức năng này như một quyết định, các sếp sẽ thoả thuận rồi mới đưa cho cả nhóm xem , nó có thể riêng tư giữ các cá nhân được xem, nhưng dường như Hoàng Nhân cố ý để ra như vậy
Điện thoại Minh An phát ra một tin báo tin nhắn “hopdong”
Minh An đọc một lúc vẫn không nghĩ ra , thường ngày vẫn là 123456 hay là chỉ một dấu “.” “;” thôi mà, tại sao không gởi hộp thư riêng như mọi khi
Mới tắm xong, cái khăn còn nguyên trên đầu ướt át, hắn lười biến quấn ngang thân cái khăn tắm, buổi chiều hắn rất phấn khởi, được điểm trong mắt hầu hết mọi người trong gia đình người yêu, cả năng lực lẫn ngoài hình đã khiến hắn ngập tràn hưng phấn . cảm giác thoải mái tự tại
Nắm úp người gác cằm lên gối, hắn chập rãi nhập mật khẩu tên kia đua, chỉ là thoả luận thôi mà cần chi nhập dài vậy không
Mạng 3g hơi yếu đang tải từ từ một tầm hình trong ứng dụng, từng nét từng nét hiện ra, hắn cảm thấy có chút quen mắt, cái giường tầng, cái gương soi mặt, bức tường loang lổ sáng xám dán đầy mấy tờ giấy con…..
Phần tóc rồi cái trán, đến mắt mũi miệng ai đó hình lộ ra, cảm giác đang thở hốc,hai mắt nhắm, khuôn miệng không khép được, đang mang hai cái tai nghe lớn đang úp chặt, như đang đăm chiêu gì đó, rồi tấm ảnh hiện dần dần , đảy đủ, hắn thấy giật mình, hoảng hốt
Cảm giác bị bắt tại trận năm đó lại hiện hữu, khác với lúc đó là hoàn cảnh bây giờ nó như gáo nước xôi luộc tươi tái hắn , mới tắm xong nhưng hắn lại thấy nóng bừng bừng, hắn vẫn trách bản thân năm đó yếu đuối mà bị lợi dụng,bị phụ bạc làm hắn mất mấy năm mới định hình lại , nhưng bây giờ quá khác lúc trước, mọi thứ đổ bể hắn sẽ không thể đối mặt được, trước kia chỉ là sĩ diện, nhưng bây giờ nó còn là tương lai và mặt mũi hắn nữa
Bên bức ảnh hiện ra nút xác nhận có / không, nếu các trưởng phòng đồng ý thì nó sẽ đưa lên mục thông báo,Minh An vội lick không, bức ảnh hiện lại mục sao lưu ,
Tên điên kia sẽ đưa cho ai đây ? các trưởng phòng khác biết không ? khuôn mặt hắn không mấy thay đổi, nhìn vào sẽ biết ngay là ai , nếu người ta biết , tên kia không sợ gì sao ? không ! chỉ có hình mình , họ sẽ tin ai hơn ? hay là mình bảo hình ghép, phải ! kẻ nào đó gán ghép hại mình….
8h tối vãn nhóm, không thấy Minh An đáp lại , Hoàng Nhân lại gởi tiếp một thứ sang họp thư Minh An , bản hợp đồng năm đó còn hiện rõ dấu Minh An được tải lên ,
9h Minh An vẫn chưa có động thái hồi đáp nào, Hoàng Nhân lại thấy tức xôi máu, không nghĩ mấy năm qua tên nọ cũng cứng đầu hơn trước .
11h Hoàng Nhân lại gởi tiếp một thứ khác , 3 giây khi điện thoại báo bên kia đã nhận, một cuộc gọi đến máy hắn. là Minh An gọi tới
1 cuộc
2 cuộc
Nghe chán nhạc chờ
Đến cuộc thứ 3 thì hắn mới bắt máy
“Alo! Những thứ kia là sao ? ” Minh An gằn giọng trong điện thoại , có thể thấy mấy tiếng qua hắn bị áp bức không ít
“không có gì, máy nhiều dữ liệu quá nên gởi lên cho nhẹ bớt …” Hoàng Nhân đáp tỉnh bơ
“Anh muốn cái gì ”
“ah !anh muốn nhắc em một số thứ ”
“Anh điên rồi !bênh hoạn , kẻ thất hứa,gian trá, năm đó không phải anh đã xoá những thứ này rồi sao ” Minh An chửi đổng lên , lôi hết tâm can ra mà mắng nhiết
“Oh ! em còn nhớ năm đó sao , nhưng chúng ta vẫn chưa xong hợp đồng mà , anh rất nhớ em nên lưu lại xem cho đỡ nhớ thôi ” Hoàng Nhân vẫn vô tư bỏ qua thái độ
“bây giờ anh muốn như thế nào ” đối mặt với thái độ hờ hững như không Minh An thấy tối tăm
“Anh sẽ giữ cho em một trưởng phòng với tương lai đầy đủ bên cô bạn gái xinh đẹp ,anh sẽ không can thiệp vào, mà có khi anh sẽ giúp ích cho em nhiều hơn mất, đổi lại …..”
“Như thế nào ? ” Minh An hỏi lại
“dành thời gian cho anh, tất nhiên đây là bí mật chúng ta , bằng không……..”
“Anh sẽ làm gì ….” Mồ hôi đang rịn trên trán hắn
“như em nghĩ…..em quyết định đi, đồng ý thì mai 6h tới công ty ”
Lo lắng làm Minh An dậy sớm hơn thường lệ, thông thường cty 9h mới bắt đầu làm, không hiểu tên kia yêu cầu gì mà hẹn hắn 6h tới cty
Hôm nay lại là Chủ nhật , với tay bật cầu dao hắn mở cửa tiến vào phòng, sài gòn vẫn còn hơi sương sớm, đường phố vắng lặng khác hẳn mọi hôm nhộn nhịp, kéo hai tấm che lớn, bật cửa kính, hắn cảm nhận được chút không khí mát lạnh sáng sớm, không khí thiên nhiên mát mẻ khác hẳn với hơi máy lạnh mọi khi, làm cơn mệt mỏi do dậy sớm tan biến, mặc độc quần thun , áo thun đơn giản , không hiểu tên kia hẹn hắn lên làm gì, trong đầu nhớ lại câu “Dành thời gian riêng” hắn cũng mường tượng ra , tên dâm tà kia chắc lại muốn…., suy nghĩ chợt làm hắn có cảm giác chạy dọc sóng lưng, hai tay nổi da gà, chỗ nhạy cảm có chút phản ứng
Hắn đánh lạc hướng bản thân, đi vòng quanh kéo hết mấy tấm rèm cửa, ánh sáng ấm áp tràn ngập , hắn bắt ghế ngồi nhìn sài gòn thức giấc ,
Có tiếng động, hắn tò mò nghe ngóng. “Cháu lên có việc, cô không cần dọn phòng này đâu , để mai cũng được ” Tiếng Hoàng Nhân vang lên trong phòng kín nghe oang oang . tiếng bước chân tiến đến gần cửa, Minh An thấy bản thân nhạy cảm hết mức, hắn ngồi cứng nhắc khác với một vị trưởng phòng thường thấy
“Em làm gì mà căng thẳng vậy ” Hoàng Nhân mở cửa nhìn thấy Minh An, cười tươi như hội
“Anh muốn gì ” Minh An cảm thấy nụ cười kia có nhiều hơn một ý gian tà
“Em ăn sáng đi đã ” Hoàng Nhân mang ra rất nhiều đồ ăn nhanh , vẫn còn bốc khói, có vẻ hắn vừa mua xong
“Không phải bảo tôi lên chỉ để ăn sáng thôi sao ” cảm giác nôn nóng làm Minh AN đói , nhưng vẫn tỏ ra chút sĩ diên
Hoàng Nhân cứ mặc độc quần cụt với áo thun đơn giản, đi đôi dép lê mà tự nhiên tiến tới bóc tách đồ ăn . hai cái bàn giáp lại thành một bàn đồ ăn đủ món .
“anh chỉ muốn cùng em ăn sáng như hồi ở trọ thôi ”
“thật ah ?” Minh An nghi ngờ
“chứ em muốn gì nữa” áp sát mặt vào Minh An hắn hỏi lại, làm Minh An có chút xấu hổ
“thì ăn đi ” Minh An giả lã
Minh An cảm thấy có chút lo thừa, hắn ăn tự nhiên, có ăn việc chi ngại ,
“em ăn mực nướng đi, chỗ này khá ngon ”
“ăn sáng mà chọn hải sản ? anh không sợ nê bụng sao ”
“ngon mà ! nó nhiều kẽm, đủ năng lượng cho một ngày, hơn là tinh bột, e thử ăn đi, một tuần sẽ thấy khoẻ ra ” Hoàng Nhân luyên thuyên kiến thức như thuở làm HLV
“ai giàu như anh mà ăn mực hoài ” Minh AN dè môi phản bác hắn
“Anh sẽ mua cho em ăn hằng ngày ha ”
“Ăn chi cho lắm ” Minh An nhai ngấu nghiếng , trả lời ậm ừ tron miệng
“ăn nhiều mới sung sức được ”
“sung để ……” Minh An đang vô tự chợt nghe câu nói có chút ẩn ý, vội ngưng bàn tán mà tập trung ăn
“em uống thử này đi , ăn với mực ngon lắm ” Hoàng Nhân rót cho hắn 1 ly rượu nhỏ , hắn vốn không uống được nhưng tên kia ép mãi, cũng làm thử 1 ,2 ly con , hơi rượu bay mùi thơm nhẹ, cay cay khà ra nơi miệng , mà phải công nhận nhai mực thấy ngọt hơn hẳn
Hơi rượu sộc lên làm hắn thấy nóng nảy 2 mắt, hai má cảm giác có phần tê đi
Uống 1 ly nước lọc to, hắn cũng đè được hơi rượu , phản phất còn một ít hương vương nơi đầu mũi, hai má có chút hồng hào ,
“ngon không ! thơm phải không ” Hoàng Nhân nhìn hắn hỏi dồn
Hắn gật đầu cho có, uống rượu có gì mà thích, hắn thấy hơi rượu đang chạy lan toả ra, có chút mồ hôi rịn ra, hơi nóng lan toả ra, có chút nóng nóng ,
Hắn với tay bấm nút máy lạnh, hơi mát toả ra làm hắn dịu lại
“Rượu cá ngựa đó ! đối tác tặng anh đó …ngon không ” Hoàng Nhân cầm chai rượu dương dương tự đắc
“Có gì đâu mà ngon ! thấy nóng người thì có ” Minh An lười biến đáp , một tay chống đầu nghiên cằm nhai rao ráo
“Em thấy nóng người rồi ah ? ..thấy sung sức không ” Hoàng Nhân nhòm tới hỏi hắn
“nóng người đổ mồ hôi……sung..” Minh An đang vô tư chợt khựng lại, hắn hơi nhạy cảm khi ở gần tên này, hắn lại tựa lưng ra ghế, tay phật phật cái áo lấm tấm mồ hôi thấm ra , ngửa đầu nhìn ngược ra cửa sổ, bầu trời còn mấy gợn mây to che ánh mặt trời, làm buổi sáng mát mẻ dễ chịu,
Rượu vào tới dạ dày lan toả, không thoát ra được, bắt đầu bốc lên đầu , hắn khà ra mấy hơi, tai nghe hơi bình bùng, cảm giác thấy say say
Bất chợt 1 bàn tay mát mát , chạm vào làn da ấm nóng làm hắn giật mình ,Vẫn trong tâm suy nghĩ hắn biết tên kia không đơn giản thế, nhưng hơi rượu làm hắn phản ứng chậm chậm
“đang ở công ty đó, anh đừng làm bậy ”
“em biết anh làm gì sao ” Hoàng Nhân lém lỉnh
Cơ thể Minh An rất nhạy cảm, cái va chạm làm hơi lạnh len lõi hơi nóng làm hắn thở dốc một cái , Hoàng Nhân đã chạm tới cự đại của hắn, nó đã ở thế phòng bị, tuy chưa căng cứng nhưng đã nhô một đoạn
Suy nghĩ và hành động là 2 điều không thể xảy ra cùng một lúc, cho nên cự đại là thứ phản ánh đúng nhất, hắn càng che giấu, nó càng dễ biểu hiện
Hoàng Nhân luồn tay vào cái quần thun hắn mà tìm kiếm, cự đại nằm vắt qua một bên đang vươn mình từ từ, Minh An đang bị hơi say choáng chếnh, hắn mờ nhạt phản kháng , đôi môi Hoàng Nhân lại tìm đến môi hắn, bịt đi nguồn hơi nóng, làm nó dội ngược trở lại hâm nóng cơ thể hắn, hắn cảm thấy hơi nóng đang dồn tới cự đại
“Không….” Hắn gượng tay gạt Hoàng Nhân ra , nhấn tay lấy lực đứng lên khỏi ghế , Hoàng Nhân lao lại ôm hắn, ép lên cái ghế salon bên góc nằm xuống, kéo tay tuột lấy cái quần thun của Minh An ra, hắn dãy dụa nhưng vài ba động tác cái quần thun đã nằm dưới mắt cá, hẳn chỉ còn cái quần tam giác còn ở lại . bản năng hắn Bụm tay che chỗ kín đang hằn lên 1 khúc kia
“Em che làm gì, anh thấy rồi ”
“kệ anh đi ”
“chẳng phải em luôn muốn anh sẽ làm gì em ah ”
“Muốn hồi nào ”
Hoàng Nhân đạp tay vào bắp đùi trắng noãn của Minh An 1 cái chát, làm hắn a lên chửi rửa không ngừng
Đoạn Hoàng Nhân lôi ra một thứ lạ mắt, nó có hình thoi tròn , kết nối với một sơi dây và một cái công tác . hắn đưa trước mặt Minh An, đong đưa như quả lắc đồng hồ, hắn vặn công tác, nó phát ra tiếng rè rè nho nhỏ . rung lắc mạnh hơn
“Cái gì đây ” Minh An chau mắt, hắn thấy say thật, có chút nặng đầu rồi
“Trứng tình yêu đó ”
“để làm gì….. ”
Kéo hẳn cái quẩn của Minh An, mặc kệ hắn phản khảng , lại kéo chân Minh An banh rộng ra , cái quần con bị tuột lên gần tới gối , Cự đại cương cứng lộ hẳn ra, Minh An bị say phản ứng đứng quãng, bị tên gian tà kìa xoay vòng vòng
Nhổ ra tay đám nước bọt, Hoàng NHân mau chóng xoa chà nơi cửa hậu Minh AN, cảm giác ấm nóng tràn tới, nước bọt không đủ trơn tuột, một lúc sau hắn mới cảm thấy ngón tay kia đang lèn vào trong ,
Một khắc sau thứ con thoi kia được đẩy vào bên trong, nó khác với cự đại to kia, Minh An gồng lên thắt cơ để giữ lại, nhưng nó khá nhỏ tầm ngón tay cái, lại ngắn,hắn gồng lên rồi ah lên một tiếng vật bé nhỏ kia đã chui tọt vào bên trong, hắn chỉ cảm thấy một thứ gì đó không đáng kể còn lưu ở cửa hậu
Hăn đưa tay xuống nắm được sợi dây liên kết mà kéo ra , Hoàng NHân liền vặn nhẹ cái nút mức 1 ,
Minh An giật Nảy lên, bên trong vang lên cảm giác rung rung , hắn không biết phải tả nó ra sao, chỉ thấy bên trong đang có thứ gì quậy phá, nó xoay tròn lại đảo ngược, nó khác với cự đại to lớn mà hắn tiếp nhận là đi vào đi ra .
Hắn thấy nó tiến vào sâu hơn bên trong, rung rung tê tê lan ra dần , hắn vô thức bụm lấy mông,lấy hông, cảm giác thứ đó chạy đâu, thì hắn lại tìm cách chặn lại mà như có vẻ vô ích, hắn chụp một cách không xác định
Hoàng Nhân tăng lên mức 2 , vật bé nhỏ đã tiến sâu vào đám bông thịt ôm xoắn, nó khôn ngon tiến sâu đến điểm nhạy cảm , vị trí như một cái ngách kẹt, bên trên là túi tinh đầy ứ, sát bên là ống tiểu cũng đầy tràn , trên đó là tuyến dịch vị đang tràn xuống mà xoa dịu lớp bông thịt .
Tại cái ngách kẹt, cái vật bé nhỏ kia bắt đầu có điểm tựa nó rung lên dữ dội da thịt ngách kẹt phản ứng tự nhiên ôm lấy vật, vốn dĩ vô ý, làm thứ kia rung lên kịch liệt, như võ sĩ mua thái đấm liên tục vào bao cát, thứ kia cũng truyền tới thứ sung điện rung dữ dội, nó khác với khi cự đại kia ra vào, không cảm nhận được từ vòng cơ ra vào nơi cửa hậu, cảm giác đó lại nằm sau hẳn bên trong, đánh mạnh vào điểm nhạy cảm của hắn, lan toả ra ổ bụng, chạy dọc ra bắp đùi, lan dần lên ống phóng tinh cự đại, cứ toả ra mà không thể nắm được, tâm trí không nắm bắt được , làm hắn quằn quại đến khó chịu, bấu vào đùi vào bụng, hắn đưa tay bóp chặt cự đại nhằm chặn cảm giác kia , như con chuột chũi phá đào vào vách đập nhạy cảm
Nhìn Minh An quằn quại, mặt ửng hồng , phản kháng mà không được, như cô con gái lần đầu dâng hiến, làm dâm lực bên trong Hoàng Nhân tăng cao đỉnh điểm
Khuôn mặt thanh tú hồng hào vì rượu, đang phát ra mấy tiếng rên nho nhỏ , Hoàng Nhân rút cự đại bản thân như thanh kiếm khổng lồ, quét ngang khuôn mặt, Minh An bị kích thích điểm G, không từ chối mà đón lấy , rượu hải sản những thứ kia đang kích thích ham muốn trong hắn, phản kháng ư ! hắn không biết, bây giờ hắn chỉ thấy ham muốn nó, cần có thứ đó , thứ ấm nóng kia, hắn không ngần ngại mà ngập trong đê mê , liếm láp
Thứ rượu ông uống bà khen thật sự có tác dụng, Hoàng Nhân thấy hắn tiếp nhận một cách không từ chối ,đâm ra thích thú , nhưng không , hắn đã chuẩn bị rất nhiều thứ, bao năm qua xa cách, hắn muốn đưa con người kia, trở lại cảm giác đó, người hắn rất yêu, nhưng hắn thấy ghen tuông với cô gái kia, hắn muốn chiếm lại chàng trai này , mặc dù xấu xa , bỉ ổi, nhưng hắn không còn lựa chọn, ai bảo hắn biết được điểm yếu của Minh AN
Hắn bấm tắt công tác, Minh An dịu người lại, cảm giác rung đã biến mất, chỉ còn chút ngứa lăn tăn nơi cửa hậu, hắn thả tay khỏi cự đại kia, thoáng chút tỉnh táo
“em thấy thích cảm giác này chứ ”
“….” Minh An từ chối trả lời, hắn thở ra mấy hơi gấp gáp, thật sự cảm giác rất mới lạ , không căng tức nơi cửa đại ,cảm giác cứ quanh quẩn bên dưới, tê dại mà lại không đau mấy, hắn không dám thừa nhận là bản thân thấy kích thích
Hoàng Nhân lội tuột cái quần con ra, hắn cũng không phản kháng nữa, trên người chỉ còn lại cái áo thun lấm mồ hôi, và cự đại căng cứng đã rỉ dịch nhờn ước cả một góc bụng
“em tự điều chỉnh đi ” Hoàng NHân đưa công tác cho hắn
Minh An không từ chối, bản năng bên trong đã kích thích nó dễ gạt bỏ tất cả , cảm giác sung sướng, đê mê , mới lạ đánh bại liêm sĩ ban đầu, hắn cầm trong tay công tắc, bắt đầu tò mò khám phá,
Bậc 1
Rồi 2
Hắn thấy có chút quen với cảm giác đó, muốn tăng tốc hơn, hắn đưa sang mức 3 , mức rung 3 với 2 thật sự khác biệt, nó len lỏi gấp gáp , như mũi khoan tấn công vào da thịt, Minh AN thấy khát dục đến cay hai mắt, nước mũi, nước mắt của hắn tràn ra, hắn hít hà như bị cảm mạo, hai chân run lẫy bẩy, hắnngửa mặt lên trời rên thành tiếng
Nhìn Biểu Hiện của hắn, Hoàng Nhân ném điện thoại đi, vạch 2 chân hắn ra, mà nhét cự đại vào trong, cơ vòng nơi cửa hậu nãy giờ vẫn báo thiếu thiếu, nhưng hắn không dám nói, nay Hoàng Nhân chủ động tiến vào, hắn đưa lấy 2 chân tiếp nhận, đầy đủ cảm giác đã xuất hiện, mỗi cái đẩy vào làm thứ phụ trợ kia kẹt cứng nơi ngách
Cự đại dẽ dàng lách qua cửa hậu mà đi đến tiếp giáp với vật kia , nó bị chèn lại, rung mạnh bạo, như con cá bị mắc cạn, ngay điểm tiếp giáp là một thứ ma sát muốn phát lửa .cự đại và địa đạo bên trong rung lên cảm giác lộn xôn, âm thanh rên rĩ vang lên tới tấp
Đưa tay bật lên mức max. cảm giác đỉnh điểm xảy ra, vật nhỏ kia hoạt động hết công xuất , nó rung lên mãnh liệt, cứ mỗi lúc cự đại ra vào, kéo nó tới múi thịt rồi lại đẩy vào ngóc kẹt, thứ cảm giác cứ theo đó mà thay đổi vị trí, làm Minh An không chịu nổi, nắm lấy 2 chân, cố thư giãn cửa hậu, cự đại hắn cứng đơ, chảy ra dòng tơ tinh mảnh
Bóp lấy cự đại của Minh An, Hoàng nhân cảm nhận một cảm giác cứng chắc, toàn thân đã nảy lên hàng gân máu, phần đầu đã to bè căng cứng, báo hiệu nó sắp bùng nổ, phần đầu ướt đẫm thuỷ dâm
Hắn đình chỉ đẩy dập, rút cự đại ra, cửa hậu trống không, thứ bé nhỏ thừa cơ tuột ra, rớt xuống ghế, phát ra tiếng rè rè liên tục
Cảm giác bị đứt quản, cơ thể lấy lại sức lực, Minh An gồng người làm cửa hậu khép mở mấy cái nhớp nháp, hắn đánh bật lưng xuống ghế, thở hổn hển như kẻ mới chạy nước rút , hắn hít hà mấy cái như người bị cảm lạnh, mờ ảo nhìn Hoàng Nhân , không hiểu sao tên kia lại dừng lại, cảm giác thắc mắc có chút mong chờ .
“em thích nó chứ”
Minh An không đáp chỉ nhăm mắt một cái rồi mở ra, không biết tên kia có hiểu ý hắn không .
Hoàng Nhân dừng một vài phút, rồi lau người hắn,mặc lấy quần lại cho hắn
Hắn vẫn không hiểu tên kia làm gì, cứ để tên kia làm gì tuỳ ý,cự đại hắn chưa no đủ, cứ hùng dũng, như cản tay tên kia đang lau mình nó,
Đoạn hắn lại luồn tay vào quần Minh An, đưa tiếp vật nọ vào cửa hậu trơn nhớt
Nó chui tọt vào trong , Minh An nhìn hắn trối rân
“Em đi thử xem”
Sợi dây lủng lẳng sau mông như cái đuôi , quần thun được mặc vào ôm lấy cự đại vẫn chưa chịu nằm im, hăn cũng đứng đậy đi qua lại chậm chạp, có vật đó bên trong cửa hậu trong lúc di chuyển là thứ cảm giác khác lạ, mỗi khi đi nó lại lấn cấn , chèn lấn bên trong, cảm giác muốn chui ra, nhưng phản xạ tự nhiên cơ hậu lại giữ nó lại , như cái bơm bị kẹt, nó vô tình bơm máu lên cự đại, càng đi càng làm nó căng lên thêm
“em thấy sao ” Hoàng Nhân tò mò hỏi
Tên điên này ! thử bỏ vào người thứ gì xem , chửi thầm Hoàng NHân, hắn nhăn mặt thay cho câu trả lời
Hoàng Nhân cứ trần truồng mà nhìn ngó Minh An , hắn đam chiêu suy nghĩ gì đó , Minh An đi quanh phòng 1 lúc , hắn thấy càng khép cửa hậu thì nó sẽ trôi sâu vào bên trong , cảm giác đi ít vướng hơn .
Bất chợt bên trong hắn rung lên bần bật,như dòng điện tán xạ khắp nơi, đang bẻ cong từng khớp cơ, làm hắn đứng không vững, uốn éo cơ thể như con cá mắc cạn , hắn không chịu được vịn lấy mép bàn,quay sang thấy Hoàng Nhân đang nắm lấy công tắc, nhìn 2 người như đang chơi trò rồng rắn lên mây thuở nhỏ
Minh AN liền đưa tay ra sau muốn chụp lấy công tắc, Hoàng Nhân thấy vậy vội chuyển về mức 1 . cảm giác rung giảm đi, hắn thấy như mức này hắn chịu được, hắn ngồi bệt lên ghế ,nhưng lại thấy như ngồi trên một mũi khoang vậy , thứ đó đang xoáy đáy hồ gợi sóng, làm lan ra 2 bên mông, rần rần lên bụng, vật nhỏ bị kẹt lại quẫy mạnh ,đánh vào túi tinh, nơi gốc cự đại là hố điện đang đánh loạn xa, hắn vội đứng lên, cảm giác tán xạ đi, không tập trung như ngồi, xem ra có phần dễ chịu hơn . nhìn Hoàng NHân hằn học
Minh An đưa tay ra sau, cố gắng vượt ra lực ép cửa hậu, mà rút ra vật kia ra
Nhưng Hoàng NHân nhanh tay rút lấy sợ dây ra, nhìn sợi dây tách rơi Minh AN hốt hoảng , hắn sợ nó đi vào sâu hơn , thì lúc này cửa hậu báo có một vật tiếp giáp, tại vị trí bên ngoài có một cái cản giữ lại, Minh AN bụm tay ở ngoài quần, mà tìm kiếm
“cái này có thể điều khiển từ xa ”
“Anh….” Minh An tức giận
“chúng ta về thôi ” Hoàng Nhân lôi tay hắn ra , hắn không biết tên kia mặc đồ khi nào, thoáng cái đã kéo tay hắn tới cửa , Minh An còn lẫn lộn cảm xúc cứ thế bị hắn lôi ra tới cửa
———————-
Leave a Reply