Truyện gay: Hợp đồng – Chương 13 – by nguoimoi21
- Click vào tag TÊN TRUYỆN để đọc các chương/chap khác của truyện.
- Đăng truyện - bạn có thể gửi truyện muốn đăng tại đây
- Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện và chương nào.
- Vào Channel Telegram http://t.me/xboylove để xem phim và nhận cập nhật truyện mới.
- Bạn cần tìm mã giảm giá khi mua hàng trên Shopee, Tiki, Lazada? -> Đến đây ngay
“Cô 2, tí dọn dùm phòng cháu nhé ” vừa lúc cô tạp vụ đi qua, Hoàng NHân nhờ vả
Vật kia nằm ở bên trong, cứ chật chờ đi tới cửa hậu, phản ứng co bóp nó lại chạy lướt vào sâu, cự đại cứ hùng dũng không thể trở về được, Minh AN vộ che áo trước bộ hạ, đi xuống trước Hoàng Nhân
“taxi …” Minh An cố lấy bình tĩnh gọi taxi
Một chiếc xe tấp vào, hắn vội vã lên xe, tính kéo cửa, vừa hay Hoàng Nhân đã chui vào trong, bác tài có chút bối rồi . “tới chung cư Vĩnh Thiên 2 .” Hoàng Nhân nói lớn
“Sao anh biết chỗ tôi ở ” Minh An há hốc, taxi lăn bánh, cửa sổ đáp tới làn gió bị xé ào ào
Minh An ôm khư khư cái áo che trước người , Hoàng Nhân thì vẫn dửng dưng như không, hắn xoay người liên tục trên ghế, đoạn nằm dài trên ghế, mặc cho Minh An khó chịu, hắn gác chân lên đùi người ta mà nhịp nhịp .
Đoạn đường có 20km mà gặp mấy cái lô cốt, cứ vậy mà lết bánh đi qua ,
Hoàng Nhân trở mình nhoài người ra cửa bên Minh An, mà dóm ngó, coi bộ qua cái lô cốt này lâu , một hàng dài xe đang kẹt cứng, Hoàng Nhân xích sát lại Minh An, lấn áp làm hắn phải dịch sát vào một bên, bàn tay nghịch ngợm luồn vào cái áo khoác, Minh An vội dằn mạnh, chặn bàn tay kia, nhưng hắn nào chịu thua , một tay khác luồn ra sau lưng, bám vào bên hông, Minh An thấy nhột ưỡn người ra , bàn tay còn lại nhanh chóng luồn vô tấm áo, chạm vào khối cương cứng giữa hai chân Minh An , từ nãy giờ nó vẫn chỉ hơi giảm chút săn chắt, bàn tay đi vào làm nó trở mình căng lại,lúc nãy lúc hắn hơi chếch men, chỉ được mặt lại cái quần thun dài, cái quần con thì đã nằm gọn trong túi, hở ra là nó nhô lên như cột buồm giữa biển, sợ tài xế thấy , Minh An chau mày nhưng ko động đậy nhiều, bàn tay kia liên tục xoa bóp, chà nắn vậy kia, rồi đi lên thắt lưng, chui vào trong, từ nãy giờ nó liên tục bị kích thích từ bên dưới, bàn tay Hoàng Nhân đã chạm vào một khối ướt nóng , sóng kích thích làm nó rỉ nhờn loang lỗ, bàn tay chà nắn phần đầu cự đại, Minh An nghiếng răng, hai mắt sọc lên nhìn Hoàng Nhân đe doạ,
Hoàng Nhân rút bàn tay đang bám ở hông, cho tay vào túi quần làm động tác gì đó,Minh An liền oằn người lên, bên dưới thứ nọ đang rung rẩy, sợ khó chịu , chật chội xen cảm tê tái làm hắn bậm chặt môi, bên dưới chật ních làm hắn không chịu được , mặc bàn tay đang thò bóp, hai chân hắn đứa lên gác cao vào ghế, tìm sự thoải mái ,
Taxi tránh được lô cốt, lại đi đến đoạn đường lắm ổ gà, cái xe bị nảy lên liên tục, như cú thúc không biết trước, kèm theo vật nọ cứ rung lên tục, cơ mông Minh An đè nén mỏi nhừ, hắn thấy căng cứng phần mông, bên dưới đáp lại một cảm giác tê dại
ở vị trí ngồi, vậy rung kia cứ đi thẳng 1 hướng, tụt lên lại lấn tới ,tấn công điểm G, nó vốn không biết mỏi, nhưng điểm nhảy cảm kia đã quá mức, Bàn tay Hoàng Nhân cảm giác dòng dâm thuỷ ấm nóng đang chảy ra nhiều hơn, hắn tắt đi công tắc, nếu để lâu hơn có lẽ cả vùng này sẽ ướt như dội mưa, Minh An có lẽ sắp tới hạn
gương mặt đỏ ửng thở hốc, dưới cái khẩu trang vẫn có thể thấy hai mắt Minh AN đỏ lên , đê mê, bên má hồng phấn, có thể rượu vẫn còn tác dụng, hay là hắn sắp thoát ra , có lẽ là do xấu hổ, cộng với cảm giác lên đỉnh nơi công cộng làm hắn bị kích thích mạnh
hắn thấy ngộp liền kéo cái khẩu trang xuống , quay mặt vào lưng Hoàng Nhân thở hắc, hơi thở nóng đến mức Hoàng Nhân vẫn cảm nhận qua lớp áo
rút bàn tay nghịch ngợm kia, một lớp ướt át , dẻo dính vẫn còn trên tay, hắn xoa nắm làm nó hơi có chút bọt , đưa lên trước mặt Minh An, biểu thị khoái chí, Minh An biết cái thứ nọ là gì, hắn tạc tay tên kia đi, mặt vẫn hây đỏ nhìn ra cửa đánh lạc hướng bản thân
“xuống công viên Phú Lâm đi chú “ Hoàng Nhân ra hiệu , bác tài có chút bối rối rồi quay ngược lại bùng binh rẽ sang công viên
“Về nhà chứ” Minh An vội lên tiếng, nhưng đợt hưng phấn vừa rồi tràn lên cổ, làm âm thanh không đủ lớn , bác tài sau một hai phút đã tới công viên, Hoàng Nhân thanh toán, rút tờ bạc, bác tài cảm thấy có chút bết dính, chau mày 1 chút rồi mở cửa cho khách xuống
Hoàng Nhân đẩy hắn xuống, hướng tới một cái ghế đá, dưới tán cây khá to , mát mẻ
“Sao không về nhà ”
“ở đây cho mát chút, anh thấy người em nóng lắm ”
“Anh….” Đối với một kẻ gây ra nhưng làm như không biết gì, thật sự làm hắn tức đến bốc khói
Công viên khá là mát mẻ, Hoàng Nhân đã đi tìm mua nước, hắn ngồi tựa vào gốc cây ngắm người qua đường, chủ nhật khá nhiều người tập trung thư giãn,
Hắn kéo cái áo đang che thân nãy giờ, cảm giác một vùng đậm màu nơi cự đại vẫn còn, không nghĩ là cái quần màu trắng đục ưa thích, lại hại hắn, thấy hắn cứ trùm kín làm nhiều người qua lại nhìn hắn tò mò , hắn liền gói gọn áo, chèn lên trên hạ bộ,để ai thấy một vết loang nơi đũng quần thật khó coi , nhìn ngó một hồi cũng làm cự vật thả lỏng, bên dưới vẫn lấn cấn thứ nọ, hắn nhỉnh người tìm thế ngồi dễ chịu, tay đưa ra thử rút nó ra, nhưng ngàn cặp mắt qua lại, hắn đành giả lả như gãi lưng, rồi gác chân, nhìn chung quanh như không có gì
Một lúc sau Hoàng Nhân cũng trở lại với 2 ly nước to, một gói mực rim đóng gói,
“em nhìn kìa ”
Theo hướng Hoàng Nhân nhìn là một đôi trai gái đang chở nhau trên chiếc xe phân khối lớn, người con gái như không quen bám chặt lấy lưng chàng kia, hai chân cong lên vì sợ
“Giống lúc anh chở em đi thi không”
“Giống đâu! Hồi xưa tôi đâu có nhát như vậy ”
“bám chặt cả vào lưng anh mà còn bảo không sợ”
Tính ương bướng của Minh An như năm nào, Hoàng Nhân thấy trong lòng dâng lên thứ tình tình cảm khó nói . Hắn ngồi vắt chân lên, cố ý gác đùi lên chân Minh An, rồi thừa lúc 2 tay Minh An bận rộn, hắn rút nhanh cái áo ra
Cái quần màu trắng đục có một vị trí màu đậm hơn ngay đũng quần, nhìn kỹ thì mới thấy, mà Minh An nhạy cảm, hắn cảm giác mọi ánh mắt đang nhìn hắn nên ôm khư khư không buôn
Giật mất cái áo hắn chẳng kịp làm gì, nhăn nhó quát lên “Anh điên ah ”
Vài ánh mắt chung quanh nhín hắn tò mò rồi quay đi , đôi khi có mấy cặp mắt dừng lại ngắm một hồi, nghi vấn 2 anh chàng đẹp trai này sao lại ngồi ở đây mà quát nhau
“Nó xuống rồi ah ” Hoàng Nhân ghé tai nói nhỏ, rồi đưa tay tính sờ thử
Minh An đẩy khuỷ tay hắn ra, xê lại một góc ghế, bắt chéo chân lên , lấy tay che che , tự làm ra động tác đang uống nước như không quan tâm, không có quần sịp, hắn thấy lo lắng, hắn rất sợ tên kia khêu khích lại không có gì che chắn, nó mà nhô lên, thì không biết giục mặt vào đâu
Biểu hiện của Minh AN lọt hẳn trong tầm mắt Hoàng Nhân, hắn liếm liếm vành môi, rồi gác chân dài trên ghế, ngón chân khèo khèo tên khó chịu kia
Rồi hắn móc lấy cái công tắc
“mức nào em ” giơ trước mặt Minh An, hắn giả bộ hỏi
“Anh…. Bớt điên đi ” hắn thấy nóng mặt thật sự, tên kia tính ở đây mà kích hoạt dục tính, nhưng chưa kịp thốt ra, cái nút kia đã chuyển mức 1, hắn giật nảy lên ghế một cái, thái dương đổ giọt mồ hôi , lo lắng sợ sệt nhìn chung quanh,
Hắn gồng người xem như không có gì, bên dưới ghế đang rung lên từng đợt , không biết quỹ đạo nó hoạt đọng ra sao, hắn cảm giác nó xoay ngang, rồi lũi thắng, thứ cảm giác cứ lan toả ra, rồi lại bốc lên cao, tràn qua đùi, làm hắn run rẩy theo, hắn khép chân như cô gái đang mặc váy, tinh ý sẽ thấy phần mông hắn rung lên, hắn đang gồng lại, cuối khòm người gác cùi chỏ lên gối, hắn đang che giấu gì đó, thứ kia đang khuây đảo bên dưới, bên trong ước át, hắn co rút cơ hậu nhưng cảm giác không giữ được, nó nhầy nhụa trơn trợt , biểu hiện hắn cố toả ra tình bơ, nhưng nét mặt căng thẳng, vớ lấy ly nước cắn chặt ống hút, xem như có thứ để giữ bình tĩnh, lắm lét nhìn chung quanh như kẻ trộm
Cảm giác tần số rung đang tăng lên , hắn không chịu được, túm lấy hàng lông tên kia, bức 1 phát, tên họ rút chân xoay xoay, một đám hồng đỏ nổi lên , Minh An sọc mắt liếc xéo hắn
Hoàng Nhân lại sáp tới hắn ,rất may là công viên có khá nhiều cây, các nhóm người ngồi rải rác, hàng cây xanh che 2 người bọn họ nhìn qua lớp lá cũng không rõ lắm, có ai đi ngang qua con đường này thì may ra
Hoàng Nhân lại luồn tay vào dưới bụng Minh An, hắn vẫn đang gĩữ thế gập người, hắn vội chụp cản bàn tay, tên kia nào chịu phản ứng mạnh hơn
“Người ta thấy kìa….” Minh An nóng mặt
“sợ người ta thấy thì em ngòi yên đi, làm gì cứ lôi nhoai vậy….” Hoàng Nhận tựa vào người, bàn tay len lõi đã nắm lấy cự đại, lớp quần thun ướt ẩm đáp lại bàn tay nóng hổi , rồi len lỏi chui vào lưng quần, nắm lấy phần đầu cự đại đã căng cứng mà xoa xoa .
Minh An tỏ ra như không có gì, một bên đang bị kích thích bên dưới, một bên đang bị xoa bóp phần đầu , hắn tức muốn bóp nát cự đại tên kia, nhưng giữa chốn này hắn mà thò tay qua thì có mà nhục
Bực tức làm hắn uống hết ly nước, cảm giác hừng hực bốc lên ngứa ngáy, hắn nữa muốn thoát tinh, nữa muốn đi tiểu tiện
Chụp lấy bàn tay Hoàng Nhân , hắn thều thào
“tôi muốn đi tiểu…. WC ở đâu ”
“đi tiểu hả ……chưa mà. Ngồi một tí đã ,” vừa nói ngón tay lại chà qua hàng nhung ngọc bên dưới đầu khất cự đại Minh An, cảm giác tê sướng chạy dọc làm hắn rướng ra,nhìn bên ngoài tư thế hắn như đang cố giành lại thứ gì đó mà đối phương đang cố lấy ,
“Đưa cái áo đây ” Minh An quát lên
Hoàng Nhân cười nham hiểm, rồi cũng lấy cái áo qua, Minh An cột lấy quanh người, nhìn bên ngoài như hắn đang tập chạy thể dục vậy
Đi vòng mọt đoạn đường toàn cây xanh tới WC, cảm giác không có ai, Hoàng NHân tiến tới , phát mạnh vào mông hắn, hắn đau điếng, đá vào chân tên kia, Hoàng Nhân bị tấn công, ngồi thụp xuống ôm chân
“vũ phu! Sao em tấn công chồng em ”
“Ai là chồng anh” Minh An cáu lên
Hoàng Nhân đứng lên ôm lấy eo Minh AN, cái tay hắn bụm lấy cự đại nọ, dưới lớp áo nó vẫn căn cứng, phần mông tiếp giáp hắn cũng nhận ra cự đại tên kia cũng căng cứng, lấn cấn, khác là của hắn không có sịp giữ lại
Sợ người ta nhìn thấy hắn chụp lấy cái áo , đi thẳng vào toliet nam, vừa muốn phóng tinh vừa muốn tiểu, cảm giác cứ căng cứng, giật liên hồi, hai tai bùng lên âm u, hắn cảm giác như nghe cả tiếng rè rè bên dưới, liên tục yêu cầu tên kia tắt nó nhưng không được
Vào trong toliet nam, có vài người đứng, Minh AN tìm một cửa mở vào nhưng không có, giả bộ đứng ở bồn tiểu đứng, 2 tên giả vờ như đi tiểu, nhưng sao mà tiểu được, cả hai chào cờ thì cởi ra có mà giật mình, may sao máy người nọ cũng đi, cửa mở một người cũng bước ra
Minh An vội bước nhanh vào bên trong, Hoàng Nhân cũng chụp cửa, tích tắt cả hai đã chui vào trong 1 ô , Minh An cáu lên nhưng không thể phát ra tiếng ,
Hắn không thể chịu nổi nữa, Không ngại tuột cả quần thun mà ngồi ra tư thế đại tiện, cự đại hùng dũng như sắp vỡ ra , Hoàng Nhân đứng ngay trước mặt, ra hiệu cho hắn im lặng, kế bên có tiếng xã nước . cự đại Minh An thẳng đứng hướng lên, hắn phải dùng tay bẻ thẳng nó ra, nếu không cái quần thun sẽ ướt nhẹp thì hắn không biết làm sao
Hắn cố rặn cho vật nó lọt ra khi nó vẫn run liên tục, một mặt giữ cho cự đại đang co giật thẳng ra ra trước , nhưng càng kéo cự đại thẳng ra, thì nó lại thít cửa hậu, làm vật kia tuột lên, chặn vào bể tinh, làm hắn phát ra mấy tiếng sung mãng, cự đại hắn như được chăm sóc, thứ rung rung kia tạo ra một luồn sung điện chạy lên từ dưới lên, quấn 2 hòn ngọc đang thun lại, hắn chỉ dùng ngón cái để giữ, sợ nắm cả bàn thì nó sẽ sung mãn mà phát tán
Hoàng Nhân đứng ngay cửa, nhìn biểu hiện dâm đãng của Minh AN , không nhịn được, móc lấy cự đại mà khoe khoang trước mặt Minh An, nhìn từ bên dưới, Minh An nhìn thấy rõ ràng từng hàng gân dày đặt, dưới ánh đèn nó thật hùng dũng, đẹp đẽ, đám lông dày như tạo một lớp màn che sáng lên mặt Minh An
Hoàng Nhân sấn tới, một ít giây kháng cự, nhưng bị tên kia hù doạ làm ra tiếng ồn thì sẽ bị người ta để ỷ, hắn miễn cưỡng ngậm lấy cự đại nọ cho tên kia im lặng,
Cự đại mấy lần ngậm ấm hắn thấy lần này nó khác, cảm giác cái lưỡi đi qua tiếp giáp đầy đủ, tái hiện rõ ràng hình dáng cự đại trong đầu hắn, đôi môi mỏng lướt tới phần thân đáp lại sự trơn mướt, làm hắn muốn nhấn vào sâu ,bên dưới bị ngứa ngáy, cự đại căng tức không thể bắn ra được, bên trên lại ngậm lấy cự đại to lớn kia mà ấn lút, Minh An thấy đầu óc mụ mị, vừa sợ bên ngoài biết, vừa bị sự dâm tà cuốn hút, hắn nắm lấy cự đại bản thân mà xoa mà vuốt, Hoàng Nhân chụp lấy đầu hắn ấn sâu làm hắn muốn ghẹn, nhưng không dám phát ra tiếng động, hắn nuốt xuống, làm cự đại đụng vào yết hầu, co cúp lại , Hoàng Nhân ngửa cổ lên thả ra một hơi sung sướng
Rút cự đại dính đầy dịch miệng của đối phương, Hoàng Nhân bế thúc hắn lên , Minh An lắc đầu nhưng không phản kháng được,thuận thế xoay lưng chổng cặp mông căng tức về phía hắn, cửa hậu bị run xoay mà ướt nhẹp bên trong, hắn chỉ nhấn nhẹ 1 cái cự đại to lớn đã nhén đầy bên trong, trơn tuột dễ dàng, cú thúc đẩy liên tục, âm thanh va chạm da thịt chan chát, Hoàng NHân mở vòi nước ,át lấy âm thanh dâm dục
Minh AN bụm lấy miệng, cảm giác phô dâm hắn không ngờ để mê như vậy , sợ hãi, hưởng thụ, 2 cảm giác sen kẽ làm hắn ngây ngất, mọi cứ động sợ người khác nhìn thấy làm hắn chậm chạp, cảm nhận rõ ràng từng cú hít ra sao , Hoàng Nhân nâng 1 chân hắn lên, cựa đại đi sâu vào hơn nữa, chèn cứng vật nọ vào một góc, khu vực rung chỉ còn một khoảng cực nhỏ, cảm giác từ đó dồn dập, Hoàn NHân tăng lên mức max, Minh An thấy khô khốc, thứ thúc đẩy đang dập hắn tả tơi, bên trong run đến lịm người, hắn cảm nhận được cả chiều dài cửa hậu đang bị tấn công tả tơi
Vật rung bị cự đại lấn chiếm, đứng lên thế dọc, phần đầu đang xoáy trực tiếp vào điểm gờ, khối bông thịt đang ôm lấy cự đại Hoàng Nhân, cả khối cơ quan bên dưới hoạt động hết công sức, ống phóng tinh của Minh An đang căng đến mức cực đại, cả bầu tiểu vẫn hồ tinh đàng tranh giành phóng ra,
“thứ này đã chui vào cô gái kia chưa ”Hoàng Nhân nắm lấy cự đại hắn miết qua phần đầu khất, chuỗi ngọc cảm giác bị đè ép bật lên như công tắc, luồn sung kích xuất phát từ cửa hậu, nhập tới cảm giác từ vật rung kìa. Chạy đám nhung ngọc hoà lại muốn phát nổ
“ch..ư.a….” Minh An ư ư mấy tiếng ngoan ngoãn, nghe tiếng đáp, Hoàng Nhân mừng rỡ, cảm giác trinh nguyên của người nọ vẫn thuộc về hắn, như liều thuốc kích thích tinh thần cực mạnh, hắn dập mạnh mấy cái sung mãn, muốn át cả tiếng nước chảy
Minh An cắn chặt môi, nhắm mắt nghiền, lỗ chân lông dựng đứng, cơ thể căng cứng, cửa hậu trơn tuột, ra vào từng đợt cảm giác rõ ràng, vẻ lên trong đầu hắn rõ ràng từng chi tiết cự đại đang tấn công hắn dưới kia một cách thích thú, hắn gồng lên mấy cái thì tức thời cự đại đã bộc phát , phun tiên lục mấy dòng tinh nóng, hắn cảm giác nó phun như không ngừng, không để nén ra, hắn cuối đầu thở ra mấy hơi, lý trí còn chút kìm nén làm hắn không dám thở mạnh, nhưng cảm giác sung sướng đó thật sự quá mạnh, hắn ngây ngất mấy phút không ngừng
Cửa hậu siết chặt làm Hoàng Nhân hưng phấn, hắn bóp bóp cự đại đang nhão nước của tên kia, cú đập càng mạnh hơn, sô nước chảy tràn kêu lên mấy tiếng ào ào nhưng có vẻ không đủ lấp được sóng dục kia,
Minh AN phóng tinh rất nhiều, hắn cảm giác như lần này nhiều như các lần khác cộng lại , lượng tinh lớn bắn mạnh bạo rồi rỉ rã liên tục, cảm giác ngứa ngáy nơi ống tinh vẫn còn, âm thanh lùng bùng không xác định , phóng mấy đợt tinh hắn mới cảm giác lại mọi thứ, bên dưới vẫn rung liên tục, cửa hậu sau lần phóng thích đã co lại, nhưng cự địa kia vẫn dập đẩy liên tục
Hoàng Nhân lại xuất hiện cảm giác ấm nóng, bàn tay nọ vẫn nắm lấy cự đại của hắn mà xoa mà bóp. Hai tay chống lên tường, hắn chỉ biết gồng mình lại mà chống chọi
Cảm giác ngứa ngáy lại xuất hiện, bàn tay Hoàng NHân cảm giác lại một dòng ấm nóng nữa xuất ra, cự địa Minh An tràn ra dòng nước tiểu nóng hổi, cứ mỗi cú thúc bên dưới, nó lại phóng ra như vòi nước công viên, mấy phút sau mới hết, rửa trôi cả dòng tinh ban đầu ,hắn phấn khích dập mạnh, Cự đại ra vào cũng không chịu được ma sát ôm ấp mà phóng tinh dữ dội, gặp phải vật run kia, tinh dịch trào ra được đánh lên như trộn hồ, gây ra một luồng hơi ấm nóng khắp cả ổ bụng Minh An
Khắp cả căn phòng bắn đầy tinh dịch , dính đầy cả ra sàn, Hoàng Nhân rút ra, cửa hậu bị tấn công , tinh dịch chảy xuống lác đác, cửa hậu phản ứng co thắt vật nhỏ kia vẫn chưa ra, Minh An thò tay rút ra, nhưng vòng cơ thắt nơi đó vẫn không chịu nghe theo hắn , cứ co bóp giữ lấy vật nọ bên trong , như nó rất thích vật nọ không muốn buôn,
Mấy lần hắn cũng không rút được đành buôn tay
“tắt nó đi…” phóng xuất hết tinh tuý, Minh An không còn hơi sức để nói, hắn thuề thào mấy hơi nhỏ
Hoàng NHân cũng phóng hết sức, lần này thật sự đốt không ít calo , hắn đang thở dốc, cảm giác nén hơi thở làm đầu óc mơ hồ, tắt đi công tắc, hắn đỡ người Minh An dậy ,dùng nước rửa tay, hắn làm ra động tác xối nước, Minh An hoàn toàn không tự chủ được, hắn đang vẫn còn đê mê cảm giác đó , vệ sinh đơn giản , Hoàng Nhân kéo lại quần cho hắn, trên quần vẫn còn dính lốm đốm vết tinh của nhau
“anh ra trước đi ” Minh An hối thúc , Hoàng NHân tính chăm sóc hắn thêm cũng bị cự tuyêt, hé cửa, xác định không có ai, hắn bước ra cửa , lại một ghế đá bên ngoài ngồi chờ, cả cơ thể hắn cũng còn bốc lên mùi tinh nồng nồng
Một lúc sau Minh An cũng đi ra, cơ thể hắn loang lỗ ướt, bước đi có phần loạng choạng , một người thấy vậy đứng ở cửa chờ đi vào, mùi hocmon đàn ông dễ nhận biết làm hắn chau mày , nhìn Minh An cười một cái rồi lách cửa đi vào , nhìn trên tường còn mấy vệt dang dở , hắn nghĩ thầm chắc tên này không chịu nổi mà xuất thoát ,xối đại dòng nước hắn làm việc trọng đại
Về đến phòng, Minh An mặc kệ khách không mời kia,lao ngày vào phòng tắm mà xã mà rửa, cả một đoạn đường dài hắn luôn nghe ngái ngái mùi tinh nồng nồng ,
Hoàng Nhân thì cứ đi theo hắn như đĩa bám , cũng lách vô phòng tắm mà tắm cùng, lại một trận vồ vập, nhưng tên kia vẫn im lặng, Hoàng Nhân cảm giác hắn có lỗi, hết kỳ cọ lại tắm rửa cho tên,tuy nhiên đặc biệt chăm sóc 2 nơi kỹ càng, Minh An vẫn còn cảm giác đó, chỉ là đang đấu tranh trong đầu hắn, không thể phủ nhận thứ sung mãn đó còn hơn cả chất gây nghiện, nó lưu lại trong đại não quá lâu, đánh bật đi tấm che chắn trong người, gạt bỏ tất cả suy nghĩ của hắn
Giữa nơi công cộng, sợ sệt, hưng phấn, cả sự lén lút, cảm giác quá rõ ràng làm hắn vẫn phiêu diêu tầng hưng phấn, cự đai được tên kia chà rửa sau một đợt bùng nổ mạnh mẽ, cũng chỉ hơi hướng nở ra, nó đã no đủ thoã mãn nên không thèm căng trở lại,
“đồ của anh đâu ” Hoàng Nhân cứ như ở nhà, tắm xong cũng không mặc gì đi qua lại khám phá trong nhà
“bẩn cả rồi ! cho anh mượn đồ em “
“Không có “
“vậy để vậy cho mát”đáp xong hắn thong dong như chốn không người ,
“Anh….mở cái tủ xanh kia ” Minh An lại bị tên kia chọc tức, hắn rít lên, cơ thể lấy lại chút định hình sau mấy giờ lơ là
Mở cái tủ đầy quần áo, Hoàng Nhân dừng lại ở đám quần con đủ màu sắc, hắn lựa qua lại rất lâu
“chọn 1 cái rồi đóng lại, làm gì mà lâu vậy ” Minh An rít lên
“biết rồi ! biết rồi ” Hoàng NHân chọn được cái quần cọc màu đỏ, thể trạng hắn to hơn Minh AN 1 chút nên mặc vào thành ra như đồ ôm, cái gì giấu cũng ko thể giấu .đi qua đi lại như mang con lắc, có đui cũng thấy, hắn lại thấy thích thú cái quần ấy , cứ đi qua đi lại , Minh An ngó lơ như không biết
Minh An thả lưng trên ghế ,mệt rũ, bụng hắn sôi lên mà lại làm biến lội xuống mua đồ ăn , Nhìn hắn bí xị Hoàng Nhân sát lại tỏ vẻ quan tâm
“Đói..” Minh An đẩy hắn ra lười biến than thở
Hoàng Nhân nghe câu đó lập tức làm việc, 20 phút sau đồ ăn đã có đủ , Minh An nhiệt tình chén, quả thực cả một buổi sáng hắn đốt calo mãnh liệt, không có gì mà tiêu hao năng lượng bằng việc đó, hắn cảm giác như bỏ đói lâu lắm rồi
Lâu lâu Hoàng Nhân nhắc hắn uống nước. ăn xong Hoàng Nhân tự giác lau dọn, hắn lau tay xong lại tựa vào ghế lim dim,cơn buồn ngủ ập tới, hắn vo tròn ngủ lúc nào không hay, Hoàng Nhân lau dọn xong thì quanh quẩn khám phá căn hộ Minh An, hắn phát hiện tên này ở một mình, nhưng bày biện khá ngăn nắp, tiến lại bàn làm việc, khá nhiều giấy tờ , hắn tiện tay sếp lại, kéo ghế bật máy tính ,yêu cầu mật khẩu hiện ra
“máy tính cá nhân mà cũng cài mật khẩu làm gì không biết ”… Hoàng Nhân lầm bầm
Hắn ngịch ngợm nhập mật khẩu linh tinh,
Nhập tên Minh An báo sai, Nhập 1234.. cũng báo sai, nhập thử ngày sinh của Minh An cũng báo sai.
3 lần máy báo lại báo sai , không biết tên kia đặt mật khẩu gì nữa, Hoàng Nhân tính bỏ cuộc ko nghịch nữa, hắn thử nhập tên mình vào xem sao, xem như nghịch ngơm lần cuối không hy vọng gì truy cập vào máy tính tên kia
Hắn enter bất ngờ màn hình chính hiển thị, Hoàng Nhân thấy rung người lên , cảm động, thương yêu, rất nhiều cung bậc xảy ra trong hắn, bao nhiêu hành động của Minh An, hắn xâu chuỗi từng chút 1, hắn phát hiện ra có gì đó không đúng, 6 năm trước xảy ra chuyện gì khiến Minh An mất tích, tại sao lại chọn rời bỏ hắn, hắn nhớ lại lần đầu gặp lại, không phải ánh mắt hắn mong chờ, mà có uất hận nữa,
Trong lòng Hoàng Nhân thấy đau quặn, hắn vẫn đinh ninh người kia không có tình cảm với hắn, hắn trách bản thân đã dừng tìm kiếm quá sớm, có gì đó đã khiến Minh An phải như vậy, hắn quyết tâm phải tìm hiểu việc này ,
Truy cập vào Máy tính Minh An, dày các chương trình hắn để ngoài desktop , nghịch mở lung tung ,hắn thấy một thư mục ghi, “ Đồng Nai 15/10” hắn thấy ấn tượng , vì nó trùng với quê hắn, con số đằng sau hắn chưa nghĩ ra nó là gì
Sau cái “lick”,1 loạt các hình ảnh hiện ra, xúc động dâng lên , tràn lên thái dương, Hoàng Nhân thấy cay mắt, cảm giác nghẹn nghẹn nơi cổ, hắn ngước mặt lên ngăn không cho nước mắt chảy xuống, mặt hơi chớm hồng xúc động, đôi môi báu chặc muốn bật máu . hai bàn tay nắm chặt run rẫy
Hình Ảnh của hắn tràn ngập trong đó, có cả những tấm không biết được chụp khi nào ,cả những khung cảnh lúc về quê Minh An, lúc đi chơi , cả ở phòng tập, nhà trọ……cái số kế bên thư mục hắn chợt nhận ra là ngày sinh của mình
hắn gập máy tính lại, nhiều cảm xúc lẫn lộn, hắn thấy mình xấu xa vô cùng, mấy nay hắn tìm cách tấn công điểm yếu nhạy cảm của Minh An, vì nghĩ tên kia đã quên hắn rồi , hắn thấy bản thân thật đáng ghét .
hắn bước ra phòng khách, một giọt nước mắt chảy xuống cằm, nhìn dáng người đang nằm coro trên ghế kia, hắn thấy thương yêu vô bờ biến, hứa trong lòng sẽ bù đắp hết thảy cho bảo bối kia
Hắn tiến lại ôm Minh An, bế gọn trên tay đi vào phòng ngủ, hắn làm rất nhẹ như sợ hạt ngọc bị vỡ, nét mặt thanh tú, hiền hoà trong cơn bùn ngủ của người nọ, làm hắn không kìm được, tìm đến môi mà thơm một cái
Hắn nhẹ nhàng hết mức, từ bế đến giờ ,đây có thể là thứ quý giá nhất hắn không dám mạnh tay , đặt Minh An đang say ngủ lên giường,hắn rón rén nằm bên cạnh, bàn tay đang xen vào nhau, cảm giác ấm nóng toả ra, hắn thấy xúc động, thứ cảm giác yêu thương như lần đầu gặp lại vun bồi lên cao ngất, ôm người mình yêu trong tay, hắn thấy hạnh phúc vô bờ bến
Trở mình thức giấc, Minh An chống tay mệt mỏi thức giấc , nhìn chung quanh làm hắn ngờ ngợ ,từ từ sắp xếp lại biến cố xảy ra, không biết mình lên giường khi nào, tính rút chân bước xuống thì thấy bị vướng lại, ánh sáng vàng êm nhu phả xuống hiện lên một khuôn mặt quen thuộc , Hoàng Nhân đang ngồi đó,áp má lên chân hắn ngủ ngon lành, Mình An trầm ngâm ngắm nhìn khuôn mặt bao năm xa cách , 6 năm cũng không dài nhưng cũng không ngắn, khuôn mặt này cũng trưởng thành hơn , rồi hắn chợt giật mình khi thấy ký ức đang so sánh với ấn tượng cũ , kéo theo những kĩ niệm năm nào, từng khoảng khắc hiện về với đầy đủ hỷ nộ ái ố năm nào, hắn lặng đi mất vài phút..
Minh An hít một hơi dài, hắn nhẹ nhàng nhất đầu Hoàng Nhân ra, bước chân xuống giường nhưng chưa kịp nửa bước đã té nhào, một chân tê dại không còn cảm giác , chỉ kip “a..” lên một tiếng , tiếp đó là tiếng da thịt va chạm với sàn nhà
Tiếng động làm Hoàng Nhân giật mình, vội lao tới đỡ Minh An, hành động nhanh gọn dứt khoát như bản thân hắn lập trình sẵn
Bàn tay Minh An chưa tiếp đất hắn đã chụp ngay được, còn cái hông đáp xuống phát ra tiếng động kia , làm hắn sót xa không ít, vội đỡ Minh An mà xoa mà líu ríu , cảm tưởng như lỗi hắn gây ra, ah đúng do hắn gây ra mà..
Minh An trở người nằm lọt vào cánh tay Hoàng Nhân, tay không ngừng xoa cái lưng trần mới tiếp đất vừa lạnh và đau
“em có sao không”
“…không sao” Minh An đổ quạo,
Rồi không để Minh An phản ứng, Hoàng Nhân luồng tay bế hắn lần nữa đặt lên giường, cảm giác Minh An không có chút gram cân nặng nào, nhẹ nhàng như chơi, rồi xoa lấy xoa để chỗ đau, miệng không ngừng dỗ dành
Minh An chợt dâng lên cảm giác ủ khuất, bao nhiêu năm nay lăn lộn, vất vả, một mình cáng đáng nhiều công việc, áp lực gia đình, xã hội, hắn không cho mình được phép mền lòng, nhưng những cử chỉ này làm cho một nét người bị kèm chặt trong hắn chợt ùa ra, hắn thấy xúc động , bản thân hắn biết, hắn luôn mong muốn có ai đó để có thể tựa lưng , để mà được dỗ dành, từ lúc mất liên lạc với Hoàng Nhân , hắn đã nghĩ hắn không được như thế, hắn phải là người mạnh mẽ, có lẽ ngoài bản thân ra, không ai được biết nội tâm của hắn.
Hắn thấy cay cay nơi khoé mắt, khuôn mặt chợt ửng đỏ lên, đôi môi run run nhè nhẹ, hắn vội quay mặt đi, làm động tác giả như vuốt tóc, mà lén lén lau mấy giọt nước mắt túa ra,
Hoàng Nhân ân cần hỏi han hắn, hắn làm đủ thứ dỗ dành, như thể đây là bảo bối thuỷ tinh của hắn, hắn phải bảo vệ hết mực
Minh An thấy xúc động không thể nói ra, cảm giác nghẹn ứ cổ họng,câu nói không thể thót ra, chỉ một khắc bao nhiêu nghẹn khuất, u uất trở về hết, kiên cường gồng gánh đến mệt mỏi, chỉ chợt rào, hắn sẽ khóc thành tiếng mất , một Minh An khác trong hắn lại hiện ra giễu cợt “đàn ông phải mạnh mẽ”
Hắn bậm môi ngó lơ trần nhà để ngăn cảm xúc tản mát, Hoàng Nhân thấy im lặng thì tìm lên má mà hỏi han, áp sát mặt vào mà xem phản ứng đối phương, Hoàng Nhân giật mình khi thấy đôi mắt kía ngấn nước
Phản ứng tự nhiên , hắng lao lên ôm lấy khuôn mặt đó, áp má vào mà dỗ dành
“có anh đây, không sao cả..anh thương ha ”
Câu nói như dỗ dành trẻ còn, làm Minh An buồn cười, hắn đẩy Hoàng nhân ra, khịt khịt mấy cái xen lẫn tiếng nấc..
Hoàng Nhân vẫn đang áy náy nghĩ Minh An té chắc đau lắm, đau phát khóc, hắn vẫn quấn quanh lấy Minh An, xem kỹ có bị chỗ nào không
Cảm giác tên kia im như thóc, hắn còn tính chở đi khám xem sao
Nghe ý kiến của Hoàng Nhân, Minh An cười thành tiếng “anh khùng hả ”
“chớ em té sao ảnh hỏi gì cũng không nói ”
“có bị sao mới nói chớ”
“sao lại chảy nước mắt kìa…đau chỗ nào” nói xong lại sáp vô sờ mó, kiếm tra, Minh An thấy nhột đẩy hắn ra , rồi lật đật bước ra khỏi phòng
“hay anh chuyển qua này ở với e được không ” Nhìn Minh An đang quét sàn nhà , Hoàng Nhân chống tay nhìn theo từng động tác của hắn
“…không được” Minh An ậm ừ trả lời
Hắn đang đứng ngã giữa, một bên là quan hệ cũ, một bên là tương lai phía trước, mấy năm nay hắn cố xoá bỏ bãn ngã mà nắn bản thân thành một người khác, chỉ thời gian gần đây hắn cảm giác mình bị sai lạc đi nhiều, kẻ kia thật nguy hiểm nếu cứ ở gần
“anh về đi , đây là khu tập thể công ty , người ra kẻ vào không hay” Minh An đuổi khéo
“được thôi ! mà đồ anh chưa khô , làm sao mà mặc về ” Hoàng Nhân tỏ vẻ thua thiệt
“lấy đồ tôi mặc kia, mai tôi mang lên công ty sau ”
“mặc đồ em về rồi khu này họ bảo anh vào làm gì lại mặc đồ em về, không phải họ dị nghị hơn sao ” Hoàng Nhân vẻ lý do
“anh….được rồi để tôi tính” Minh An hậm hực không còn lý do thôi kệ để cho ở ké vài giờ
Hắn mang cái quạt con đi lên gác, xách theo đồ tên kia , mà sấy khô, máy giặt thì chắc tầm 1h là khô hẳn rồi.
Hoàng Nhân ở trần đi lanh quanh trong phòng hắn, hết lục tủ lạnh lại lục sang tủ đồ
“anh kiếm gì thế ”
“đồ ăn…tủ lạnh em không có gì ah”
“để nước với trái cây thôi….tôi ăn ngoài mà.. có mấy trái táo anh ăn đỡ đi ”
“chua…đau bụng…lười cắt ”
“ăn luôn cũng được…” Minh An lườm hắn
“ăn em thì được….” Hoàng Nhân ma mãng cười he hé.. Minh An thấy sởn gai ốc với hẳn, từ dạo gặp lại hắn không biết bị “ăn” mấy lần ,
Hắn cảm giác tướng đi cũng bị ảnh hưởng theo, nhưng bên trong hắn lại không thấy sự phản đối, bất giác hành động phản ứng của hắn chậm chập đi
Tiếng chuông điện thoại reo, Minh An bắt máy , một âm thanh nhẹ nhàng phát ra “Anh về chưa , e qua nhé ”
Hoàng Nhân thấy lỗ chân lông dựng đứng, hắn cảm giác bị xen vào, hắn tiếng sát vào hỏi “Ai vậy ”
Minh An ra hiệu im lặng , đoạn trả lời “em đang ở đâu ?”
———————-
Leave a Reply