- Click vào tag TÊN TRUYỆN để đọc các chương/chap khác của truyện.
- Đăng truyện - bạn có thể gửi truyện muốn đăng tại đây
- Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện và chương nào.
- Vào Channel Telegram http://t.me/xboylove để xem phim và nhận cập nhật truyện mới.
- Bạn cần tìm mã giảm giá khi mua hàng trên Shopee, Tiki, Lazada? -> Đến đây ngay
Truyen gay: Long đong phận trai nghèo. Tác giả: anhtraingheo. Trời đã khuya lắm rồi mà Hiếu vẫn chưa ngủ.Chỉ còn 3 ngày nữa là Hiếu đã phải lên Sàigon thi đại học rồi.Kết quả thi tốt nghiệp vừa rồi,điểm khá cao.Nhưng sắp thi đại học,Hiếu lại lo lắng vô cùng!Tuy là lớp trưởng nhưng Hiếu biết sức học của mình chưa tốt lắm.
Truyen gay: Long đong phận trai nghèo – Chương 1
Tác giả : anhtraingheo
Một học sinh miền quê như Hiếu thì làm sao bằng được với học sinh thành phố?Biết thân biết phận,Hiếu chỉ dám thi vào đại học Kinh tế .Trong 3 môn Toán lý hóa thì Hiếu ngán môn toán nhất.Trong lớp Hiếu kì này cũng có một số đứa lên Sài gòn thi đại học.Tụi nó đã lên Sài Gòn từ sáng rồi.Lúc đầu Hiếu cũng muốn đi chung với đám bạn.Nhưng ba bảo ,ba sẽ đi chung với Hiếu lên Sài gòn.Vì thế,Hiếu không đi chung với đám bạn được.Mấy ngày nay,ba cũng lo lắm.Nhìn thấy ba mẹ vất vả,Hiếu cảm thấy thương ba mẹ vô cùng.
Gia đình Hiếu có bốn chị em.Chị cả tên Nguyễn thị Thanh Hiền thì đã lấy chồng .Chị đã về nhà chồng dưới Cần Thơ.Anh kế tên là Nguyễn Thanh Nhân,chưa vợ,ở nhà phụ ba mẹ chăn nuôi.Tới Hiếu là Nguyễn Thanh Hiếu và đứa em gái út tên Nguyễn thị Thanh Thảo.Gia đình Hiếu sống ở miền Cai Lậy,tỉnh Tiền Giang, làm nghề chăn nuôi.Từ nhỏ đến lớn,Hiếu và con nhỏ em đều không làm việc nặng nhọc,chỉ có đi học và phụ ba mẹ làm việc nhà.Vì ít ra nắng nên da Hiếu trắng lắm.Bạn bè đều chọc bảo “Hiếu là công tử bột.”
Để khỏi bị bạn bè chê bai nên thỉnh thoảng Hiếu có theo bạn bè đi bơi sông vào buổi chiều.Do đó,Hiếu cũng có da,có thịt.Đối với đám con gái trong lớp,Hiếu là người khá đẹp trai.Mặc dù được nhiều đứa con gái chú ý nhưng Hiếu không hiểu sao chỉ thích thằng Thắng ngồi kế bên Hiếu.Thắng đã học chung với Hiếu từ năm lớp 10.Thắng vốn con nhà nông,ba mẹ làm vườn nên vóc dáng vạm vỡ.Nước da của Thắng ngăm ngăm nhưng Thắng lại có đôi mắt rất đẹp.Không hiểu sao Hiếu lại rất thích đôi mắt ấy!
Tháng trước,nhà Hiếu có đám giỗ.Hiếu còn nhớ rất rõ hôm đó là chủ nhật.Hiếu có mời Thắng về nhà . Trưa hôm đó,Thắng say quá nên đã vào phòng Hiếu nghỉ.Khi đưa Thắng vào phòng,Thắng say rượu nằm thẳng cẳng trên giường,chẳng còn biết gì nữa hết.Hiếu đã lặng lẽ cởi hết quần áo của Thắng ra.Nhìn Thắng trần truồng nằm trên giường,Hiếu cảm thấy hình như có một cảm giác thèm muốn nào đó đang rạo rực trong lòng.Sau có tiếng mẹ gọi,Hiếu vội kéo quần Thắng lên và bước ra ngoài.Giờ nằm đây,nhớ lại cảnh Thắng nằm trần truồng trên giường,Hiếu lại thấy trong lòng rạo rực làm sao đó!Ước gì lại được ngắm nhìn Thắng khỏa thân,được nằm kế bên ôm ấp.Nghĩ đến điều ấy,trong lòng khoan khoái nên dần dần Hiếu đã đi vào giấc ngủ.
Sáng nay,Hiếu đã dậy sớm đánh răng rửa mặt để chuẩn bị cùng ba lên Sài gòn.Ngày mốt là thi đại học rồi.Sáng mai phải có mặt tại địa điểm thi.Nơi Hiếu thi là trường PTTH Hùng Vương bên quận 5.Ba bảo sáng nay đi sớm lên Sài gòn,Hiếu và ba sẽ ở nhờ nhà bác Minh.bạn của ba.Ba còn nói ba đã gọi điện thoại cho bác Minh rồi,bác MINH dặn lên sớm để chiều,anh Tuấn,con trai bác Minh sẽ chở Hiếu đến trường Hùng Vương cho Hiếu biết địa điểm thi.
Hiếu đang kiểm tra lại giấy tờ gồm phiếu báo danh và giấy CMND rồi xếp gọn cho vào túi áo.Bất chợt,ở trong phòng,con Thảo la hoảng lên.Ba cùng Hiếu chạy vội vào.Ở trên giường,mẹ đang ôm bụng rên hừ hừ.Con Thảo lấy dầu xoa bóp cho mẹ.Mặt nó trông vẻ hốt hoảng lắm!Thì ra mẹ đã đau bụng lúc khoảng 4 giờ sáng.Tới lúc này,mẹ đau quá không còn chịu nổi nữa.Ba quyết định phải đưa mẹ vào bệnh viện gấp.Anh Nhân đã đi giao gà ở tận Mỹ Tho từ sớm.Vì vậy,Hiếu quyết định lên Sài gòn một mình.Ba đành phải lấy giấy viết địa chỉ và số phone nhà bác Minh rồi đưa Hiếu 300.000 VND.Hiếu cất tiền và tờ giấy ghi địa chỉ,số phone vào bóp.Ba đã nhờ anh Tí nhà kế bên kêu xe rồi ba dìu mẹ đi bệnh viện.Hiếu dặn Thảo ở nhà trông nom mọi việc rồi Hiếu cũng bước chân ra ngoài,đón xe lên Sài gòn.
Thoáng chốc cũng đã tới Sài gòn.Chiếc xe từ từ lăn bánh vào bến xe Chợ Lớn.Hiếu cùng mọi ngừơi bước xuống xe.Bất ngờ có người phía sau té vào người làm Hiếu vấp ngã.Hiếu quay lại nhìn.Một người đàn bà khoảng 30 tuổi đã té vào người Hiếu khe khẽ xin lỗi.Hiếu từ từ đứng dậy, đeo túi xách bước ra ngoài.Mấy tài xế xe ôm gọi mời lia lịa.Nhớ lời ba dặn,Hiếu không đi xe ôm mà kiếm chỗ để gọi phone cho bác Minh.Ah!Điện thoại công cộng kia kìa!Hiếu vội bước nhanh đến.Đến chừng khi thò tay vào túi sau quần tây để lấy bóp thì……hỡi ôi ,bóp đã mất rồi!!!Hiếu như người chết đứng! Tiền bạc,số phone,địa chỉ nhà bác Minh để trong bóp đã mất hết rồi!Thò tay vào túi áo,giấy CMND và phiếu báo danh còn nguyên.Kể như cũng còn may!Nếu mất luôn ,không biết làm sao thi đại học.
Thấy Hiếu cứ đứng tần ngần,đi qua đi lại,một anh xe ôm đến bắt chuyện.Hiếu vội kể rõ đuôi đầu.Anh xe ôm bèn cười,bảo chính người đàn bà té vào người đã móc bóp rồi.Anh ta còn hỏi Hiếu có dự tính gì không?Hiếu biết tính gì bây giờ?Không biết địa chỉ,số phone ,làm sao đến nhà bác Minh?Ở dưới quê,gia đình Hiếu chưa có điện thoại.Chắc là một lát nữa,Hiếu phải đến năn nỉ mấy bác xe đò,xin họ cho quá giang về quê vậy.Nghe Hiếu nói thế,anh xe ôm bảo:

– Thấy em gặp chuyện không may,anh thấy tội nghiệp!Thôi,để anh giúp cho!Anh cứ đến ăn uống và ở tạm nhà anh.Thi đại học xong,anh sẽ cho em tiền đi xe đò về quê.Chứ bây giờ,em không tiền,làm sao đón xe về qụê?Cho là sẽ có một xe đò nào đó tốt bụng cho em quá giang,về quê rồi quay trở lên Sài gòn chắc cũng tối mịt.Vả lại,mẹ em đang bệnh,biết em mất tiền,chắc mẹ em sẽ rầu lắm!
– Nhà anh ở đâu lận?Em đến như vậy có làm phiền gia đình anh không?
– Nhà anh ở gần đây.Nhà chỉ có 2 người,2 anh em thôi.Từ nhà anh đến trường Hùng Vương,chỗ em thi không xa lắm đâu.
Nghe anh ta thuyết phục một hồi,cuối cùng Hiếu cũng đồng ý theo anh ta về nhà.
Nhà anh ta ẩm thấp,nhỏ,nằm trong một hẻm sâu ngoằn nghèo.Trong nhà không có giường,chỉ có mấy chiếc chiếu.Một phòng tắm nhỏ,không có cửa nằm ở góc nhà.Phía trên có cái gác xếp để làm chỗ ngủ.Anh ta nhắc ghế mời Hiếu ngồi.Lúc này.Hiếu mới ngắm kỹ anh ta.Anh khoảng 26 tuổi to cao,vạm vỡ,nước da ngăm ngăm,tóc hớt ngắn nhìn rất đàn ông.Anh tự giới thiệu tên Phát,em anh tên Châu.Hai anh em sông chung với nhau,còn ba mẹ ở bên Tân Bình.Anh chạy xe ôm,còn Châu bán trái cây gần đó.Một lát nữa,Châu sẽ về nhà ăn cơm,nghỉ trưa một chút rồi đi bán tiếp cho đến tối.
Trò chuyện một lát, Châu,em anh Phát về.Nhìn anh Châu,Hiếu hết hồn.Đàn ông không ra đàn ông,đàn bà không ra đàn bà!Châu dáng người ốm nhách,nước da đen thui,tóc uốn quăn.Đã thế lại còn kẻ mắt,tô son,bước đi ỏng ẹo nhìn không giống ai!Nghe anh Phát giới thiệu Hiếu,Châu vội sáp đến trò chuyện hỏi thăm rối rít.Lát sau,Châu thúc giục Hiếu đi tắm rồi lên ăn cơm.Phòng tắm không có cửa,Hiếu lừng khừng có vẻ ngại ngùng.Phát bèn cười bảo rằng đàn ông không,việc chi phải ngại.Châu lại hối Hiếu tắm nhanh lên để còn ăn cơm.Cuối cùng,Hiếu cũng đành cởi hết quần áo ra bước vào phòng tắm.Trong lúc tắm,thấy Châu cứ nhìn chằm chằm vào cơ thể mình làm Hiếu mắc cỡ,đỏ cả mặt!
Tắm xong rồi,Hiếu mặc quần áo vào rồi ra ngồi ăn cơm với Châu và Phát.Bữa cơm rất đơn giản,chỉ có món ăn duy nhất là thịt kho hột vịt.Ăn cơm xong,Châu và Hiếu trải chiếu ra nằm nghỉ.Phát mang chén bát ra rửa.Trò chuyện được vài câu,Châu đã nhắm mắt ngủ khò.Hiếu cũng từ từ đi vào giấc ngủ.
Khi Hiếu tỉnh dậy,Châu đã đi bán,Phát đang chuẩn bị nấu cơm.Hiếu bèn lân la lại gần hỏi:
– Chiều nay anh không chạy xe sao?
– Chiều nay mệt nên nghỉ.
– Món thịt kho hồi nãy anh nấu ngon lắm!
– Châu nấu đó.Anh chỉ nấu cơm thôi.Đồ ăn Châu nấu.Anh chỉ hâm lại thôi.Hôm nào làm biếng quá thì mua đồ ăn ngoài chợ mang về.
Trò chuyện dăm ba câu,Hiếu bèn lên gác lấy cuốn sách toán ra xem lại .Tay cầm cuốn sách,mặt đăm chiêu suy nghĩ bâng quơ.Không biết bệnh tình của mẹ thế nào?Kì thi đại học lần này,đề thi dễ hay khó?Không biết mình có làm bài được không?….
Trời đã tối sầm.Châu đã về nhà tắm rửa.Ăn cơm xong,Hiếu vội lên gác để xem lại bài vở.Đang chăm chú ôn bài,bất ngờ có người ở đàng sau đưa hai tay ôm choàng lấy mình.Hiếu giật mình quay đầu lại nhìn.Trời đất!Châu đang trần truồng nhoẻn miệng cười.Nhìn Châu phát tởm quá đi!Dáng người ốm nhách,nước da đen thùi lùi,lại còn đánh phấn tô son nữa.Nhìn khiếp quá đi!Châu đưa tay sờ soạng cơ thể làm Hiếu lạnh cả người.Hiếu vội né mình sang một bên rồi hỏi:
– Anh làm gì vậy?
– Đâu có gì!Nhìn Hiếu ở trần,ngực hiếu trông đẹp quá đi!Hiếu dễ thướng lắm!
Vừa nói,Châu vừa xáp lại gần đưa tay sờ soạng ve vuốt.Hiếu hoảng hốt vội nói:
– Đừng anh,em không thích thế.Anh đừng làm thế nữa.Kỳ lắm!
– Có gì đâu mà kỳ! Ngoan đi em trai,ngoan đi rồi chi thương.
– Không,không,em không thích thế đâu!
Lúc này,Phát đã bước lên gác và nói:
– Ngoan đi Hiếu! Em ráng ngoan đi,chìu Châu một chút đi!Mọi việc rồi sẽ tốt đẹp hết cả mà.
Vừa nói xong,Phát đã nhào đến đè Hiếu xuống.Phát khỏe quá nên Hiếu chẳng vùng vẫy được gì.Châu bèn kéo tuột quần đùi Hiếu ra.Lúc này,trên mình Hiếu chỉ còn cái quần lót.Châu đưa tay sờ soạng,nắn bóp dương vật của Hiếu .Vừa vùng vẫy,Hiếu vừa nói:
– Buông ra!Buông tôi ra!Các anh mau buông tôi ra!Tôi không thích mấy cái trò quái đản này.Nếu không buông,tôi la lên đó!
Bốp! Châu đã giang tay tát Hiếu và nói:
– Đ.M,mày đã ăn cơm và ở nhà bà đây.Ăn đã đời bây giờ tính giở qủe hả?Bây giờ mày tính sao?Tính sao cho coi được đó mà tính.Tính mà coi không được là không xong với con này đâu!
Phát cũng tiếp lời:
– Nhà này do Châu mướn.Mọi chi tiêu ăn uống đều do tiền của Châu bỏ ra.Em ráng ngoan đi,chìu theo ý Châu đi.Rồi mai mốt,anh sẽ chở,đưa đón em thi cử.Rồi Châu sẽ cho em tiền về quê.Còn như em vẫn cố chấp,phiền phức sẽ đến với em đó.
Nghe Phát nói,Hiếu buồn héo hắt.Bây giờ,nếu không đồng ý,chắc sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.Tiền bạc đã mất hết rồi,mình sẽ ở đâu giữa đêm khuya?Còn vụ cơm nước nữa?Tiền đâu mà trả tiền cơm cho Châu?Còn như đồng ý thì…Nhìn Châu giống như một ” thây ma ” trông tởm quá.Thật kinh khiếp!Biết tính sao bây giờ?Suy nghĩ mãi chẳng được gì,Hiếu bèn nằm im.
Thấy Hiếu im lặng,Châu bèn đưa tay sờ soạng.Quần lót của Hiếu từ từ được cởi ra.Hiếu vẫn nằm im,không chút gì phản ứng.Ngắm nhìn Hiếu trần truồng,Châu chắt lưỡi: ” Chà!Đẹp quá!Hấp dẫn quá!” Vừa chắt lưỡi,Châu vừa cúi xuống đưa lưỡi rê quanh khắp vùng hạ bộ của Hiếu.Một cảm giác lạ đã len lỏi trong mình.Châu lúc này như muốn nhai ngấu nghiến dương vật của Hiếu.
Phát đã cởi đồ ra.Hiếu đã bắt đầu oằn oại.Nhìn Phát trần truồng ,Hiếu bỗng nhớ đến Thắng.Dáng người Phát to cao vạm vỡ,nuớc da ngăm ngăm trông cũng khá hấp dẫn.Phát và Thắng mỗi người đều có những nét đẹp riệng.Nhưng Hiếu vẫn thấy Thắng đẹp hơn Phát,hấp dẫn hơn Phát.Hiếu làm sao quên được hôm Thắng say rượu nằm mê man,Hiếu đã cởi hết quần áo của Thắng ra ngắm nhìn.Dáng người của Thắng lúc nào cũng in sâu trong tâm trí của Hiếu.Giá mà lúc này có Thắng nằm bên cạnh nhỉ?Không biết giờ này Thắng đang làm gì?Sao mà nhớ Thắng quá?
Trong khi Hiếu đang mãi nhớ về Thắng thì Châu đã cuồng nhiệt như muốn điên lên.Hùng hục đưa lưỡi lên xuống,Châu có vẻ như muốn ngấu nghiến cả thân xác của Hiếu.Lúc này Hiếu chỉ biết nhắm mắt chịu trận,mặc cho Châu muốn làm gì thì làm.Phát đã nằm tránh sang một bên.Dùng lưỡi quậy đã đời,Châu bắt đầu ngồi lên người Hiếu nhún.Dương vật của Hiếu đã nằm sâu vào trong hậu môn của Châu.
Trong khi Châu đang đẩy đưa mông,nhún lên nhún xuống thì Phát đã đưa dương vật của mình vào miệng Hiếu.Mặc dù cố né nhưng cuối cùng Hiếu cũng đành phải ngậm dương vật của Phát.Vì chưa ngậm dương vật bao giờ nên Hiếu cứ ợ lên như muốn ói.Châu lúc này đã rên liên tục.Trong cơ thể Hiếu như có một luồng điện chạy.Và cuối cùng Hiếu cũng đã xuất tinh.
Nhìn dương vật của Hiếu dính đầy tinh dịch,Châu cười khoái chí.Phát và Châu đã đổi chỗ cho nhau.Châu đưa dương vật của mình vào miệng Hiếu.Còn Phát thì banh hậu môn của Hiếu và nhét dương vật mình vào.Một cảm giác đau xé người,Hiếu thấy đau kinh khủng bật tiếng rên: ” Đau quá anh ơi!Em đau quá đi!” Mặc cho Hiếu rên la,Phát Vẫn cứ nắc liên tục.
Hiếu vừa rên vừa oằn oại.Ở phía trên,Châu vẫn cứ đưa dương vật của mình vào miệng Hiếu và nắc.Nước mắt Hiếu bắt đầu nhỏ giọt.Hiếu cảm thấy sao mình thật quá ngốc nghếch.Phải chi hồi sáng,lúc phát hiện bị mất tiền,đến năn nỉ mấy bác xe đò xin quá giang về quê thì giờ đâu phải thế này!Chỉ vì Phát nói quá ngọt ngào,chỉ vì quá tin tưởng vào Phát nên giờ thân xác Hiếu mới bị giày vò.Thôi thì mặc kệ.Tới đâu hay tới đó!Hiếu đành cam chịu,biết nói chi đây?
Cuối cùng thì Châu và Phát cũng đã xuất tinh.Khi tinh dịch Châu bắn vào miệng,Hiếu như muốn ói.Còn Phát cho tinh dịch bắn đầy hậu môn .Bỏ mặc Hiếu nằm rũ rượi trên gác xép,Châu và Phát xuống dưới tắm rửa.Lát sau,Hiếu mới xuống tắm.Đâu đó xong xuôi,Hiếu mặc quần áo vào rồi leo lên gác chuẩn bị đi ngủ thì Châu bảo:
– Ở đây tối ngủ khỏi mặc quần áo cưng à!
Vừa nói,Châu vừa đến cởi hết quần áo Hiếu ra.Hiếu cũng mặc kệ,lăn vào góc mà ngủ.Phát đã nằm góc bên kia.Còn Châu lại nằm sát bên Hiếu,vừa ôm ấp,vừa sờ mó lung tung.Hiếu cảm thấy tởm tởm làm sao!Nhưng cũng đành chịu!Khuya lắm rồi!Biết đi đâu bây giờ?Thế là Hiếu đành nằm im mặc tình Châu muốn làm gì thì làm.
Vừa chợp mắt được một chút,Hiếu chợt giật mình thức giấc.Trời đã gần sáng.Hiếu nhìn thấy Châu đang ngậm dương vật của mình,nút lia nút lịa.Một cảm giác lâng lâng trong lòng.Dương vật của Hiếu đã cương cứng.Với cặp mắt đầy hoang dại,Châu đắm đuối nhìn Hiếu.Và cũng như hồi khuya,Châu bắt đầu nhún nhảy đung đưa trên mình Hiếu.Dương vật to cứng của Hiếu đã nằm sát vào trong hậu môn.Sự va chạm thể xác vừa mang lại cho Hiếu cảm giác một chút sung sướng,đồng thời nó cũng mang lại cho Hiếu một sự kinh tởm.Nhìn Châu lúc này,Hiếu càng thấy tởm.Phải chi là Thắng thì hay biết mấy!Hiếu chợt
nghĩ,nếu như mình được quan hệ ân ái với Thắng một lần thì sung sướng biết mấy!Thắng muốn gì,Hiếu sẵn sàng chìu hết.Biết bao giờ mới có cơ hội nhỉ?
Châu vừa nhún nhảy ,vừa đưa tay vọc lấy dương vật của mình .Một hồi Hiếu xuất tinh.Châu cũng xuất tinh luôn .Tinh dịch dính đầy trên bụng Hiếu.Châu cười nham nhở rồi bước xuống.Hiếu vẫn nằm đó với một tâm trạng thật chán chường.Còn ở góc kia,Phát vẫn ngủ say sưa.
Một đêm mất ngủ,Hiếu cảm thấy lừ đừ.Sáng nay Phát chở Hiếu đến địa điểm thi rồi chờ đón chở Hiếu về nhà.Hôm nay chưa thi,chủ yếu vào để nghe thầy giám thị phổ biến nội quy và dặn dò.Ngày mai mới thi.Môn thi đầu tiên sẽ là môn Toán,môn mà Hiếu ngán nhất trong ba môn Toán Lý Hóa.
Khi về đến nhà,Hiếu lăn ra ngủ như chết .Đến khi tỉnh dậy đã hơn 3 giờ chiều.Trong nhà lúc này chẳng còn ai.Cửa đã khóa bên ngoài.Châu đã đi bán,Phát chạy xe rồi.Xuống bếp lục cơm nguội,Hiếu thấy Phát còn chừa lại cho Hiếu một phần cơm ,con cá chiên và tô canh.Ăn xong,Hiếu đi nằm .Nghĩ đến buổi thi ngày mai,Hiếu lo quá!Sáng mai phải thi sớm ,không biết đêm nay có được ngủ yên không nữa?Hay lại bị Châu và Phát giày vò cả đêm?Tối qua mất ngủ rồi,không biết tối nay sẽ thế nào?Nếu đêm nay mà bị mất ngủ thì ngày mai làm sao thi?Mình phải làm gì bây giờ?Rời khỏi đây ư?Đi đâu bây giờ?Cửa ngoài đã khóa rồi,làm sao đi?Hàng ngàn câu hỏi đang xoay quanh,Hiếu càng suy nghĩ càng lo quá chừng!
Đang suy nghĩ vẩn vơ thì Phát về.Thấy Hiếu ngồi ủ rủ,Phát bèn hỏi:
– Em sao thế? Muốn bệnh à?
– Dạ…dạ…không có gì….Hiếu lí nhí trả lời
– Không có gì mà sao ngồi ủ rủ thế?
– Dạ,tại vì…tại vì…..
– Tại vì sao?Có phải tại tối qua Châu sung sức quá làm em mất ngủ?
– Dạ…dạ…anh Phát à,cho phép em nói điều này nhé!
– Có điều gì thì em cứ nói đi!
– Dạ…Sáng mai em thi đại học rồi.Bởi thế,em muốn xin anh với anh Châu là ……là…..
– Em nói tiếp đi!
– Em muốn xin là…tối nay,anh và anh Châu cho phép em được ngủ thẳng giấc.Đợi em thi xong rồi,anh và anh Châu muốn gì,em cũng đồng ý hết.
– Được rồi! Anh thì chẳng có gì nhưng Châu thì….dấm lắm!Nó tên là Nguyễn Văn Châu nhưng lúc nào cũng tự xưng là Mỹ Châu.Đẻ lát nữa nó về,anh nói với nó cho.
– Ủa,tại sao ảnh lại lấy tên là Mỹ Châu vậy?
– Tại nó thích vậy đó.Em kêu nó bằng anh Châu ,nó không thích đâu.Em hãy kêu nó là chị Mỹ Châu.Nó dâm lắm.Thấy trai là tươm tướp như ” mèo thấy mỡ” vậy đó.
– Anh nhớ nói dùm em nghe.Tối nay em cần ngủ sớm,sáng mai em thi rồi.Anh nhớ nói giúp dùm em nhé!
– Được rồi,em cứ yên tâm,anh sẽ nói cho.
– Dạ,cám ơn anh nhiều lắm!
Đến tối thì Châu về.Cơm nước xong,Phát bèn nói với Châu:
– Sáng mai thằng Hiếu thi đại học rồi,tối nay để yên cho nó ngủ.Đợi nó thi xong rồi ,lúc đó muốn gì thì muốn.
Châu quay mặt sang Hiếu hỏi:
– Sáng mai Hiếu thi rồi hả?
– Dạ,sáng mai em thi rồi>
– Vậy thì lát nữa Hiếu chìu Mỹ Châu một tì thôi rồi ngủ.Được không Hiếu?
– Dạ,sáng mai em phải thi sớm.Bởi thế cho nên …..cho nên…..
– Thì có gì đâu.Cứ chìu Mỹ Châu một chút thôi mà.Có gì đâu!
Phát chen ngang vào:
– Đã bảo là thằng nhỏ sáng mai đi thi,tối nay để yên cho nó ngủ.Nếu ham muốn quá thì làm với tui nè.Ham muốn chi mà ham muốn quá vậy?
Châu ngoe nguẩy:
– Làm với anh hả?Hứ!Nhàm quá rồi!Làm với Hiếu hấp dẫn hơn.
Phát bực mình:
– Thì cũng phải để Hiếu thi xong đã.Hiếu đã nói rồi,thi xong sẽ chìu hết mình.Được chưa?
Hiếu nhanh nhảu tiếp lời:
– Dạ,để em thi xong rồi,muốn gì em cũng sẽ chìu tất tần tật..
Nhìn Hiếu với cặp mắt dâm đãng,Châu cười toe toét
– Hiếu nói thì nhớ phải giữ lấy lời đó.Thi cử xong thì phải…..Hì…hì…hì….
Nhớ đó!
– Dạ,thi đại học xong em sẽ đáp ứng hết mình.
– Vậy thì chị sẽ qua với anh Phát.Hiếu đi ngủ đi!Mà nè,khi ngủ,Hiếu nhớ không được mặc quần đó.
– Dạ.
Thế là Hiếu đành phải cởi hết quần áo ra lăn vào góc kẹt mà ngủ.Trong khi đó,Châu và Phát đã hùng hục với nhau.Phát nằm trên,cứ nhấp nhô đẩy đưa lên xuống.Nằm dưới,Châu rên hừ hừ,mắt cứ ngắm nhìn Hiếu khỏa thân nằm ở góc phòng với vẻ thèm thuồng.
Sáng nay thi môn hóa là bữa thi cuối cùng rồi.Hôm qua thi toán với lý.Môn lý,phần lý thuyết ,Hiếu làm bài khá tốt.Riêng phần bài toán,Hiếu bỏ câu cuối bài số 4,mấy phần kia làm cũng tạm được.Còn môn toán,Hiếu chỉ làm tốt phần khảo sát hàm số,bài bất đẳng thức bỏ,còn mấy phần kia Hiếu làm lung tung .Không biết hôm nay môn hóa sẽ thi như thế nào nữa? Lo quá đi !
Cũng nhờ có Phát mà hai buổi tối nay ,Hiếu mới được ngủ ngon giấc,sáng mới có tinh thần thoải mái làm bài thi.Sau mấy lần trò chuyện với Phát,Hiếu mới rõ Châu và Phát không phải là hai anh em.Phát vốn là một thanh niên không nghề nghiệp.Nhờ có ngoại hình,Phát mới được Châu để ý đến.Thế là Châu và Phát sống chung với nhau.Châu mướn nhà,mua xe cho Phát chạy xe ôm.Tuy có Phát rồi nhưng thỉnh thoảng Châu vẫn nhờ Phát đi kiếm trai.Bởi thế,khi Phát đưa Hiếu về nhà,Châu mừng húm.Nếu không có Phát cản ngăn,chắc mấy đêm nay Hiếu sẽ nhử tử với Châu.Nếu thế,sáng chắc khỏi làm bài thi quá!
Đề thi hóa cũng không khó.Hiếu cứ từ từ thong thả làm bài.Sau khi nộp bài,Hiếu lê bước ra ngoài.Thi xong rồi,Hiếu cứ lang thang dưới sân trường,chẳng muốn về chút nào.Nếu về,tối nay,chắc Hiếu sẽ nhừ tử với Châu quá!Phải chi với Phát,Hiếu sẽ đáp ứng .Còn đằng này với Châu thì Hiếu oải vô cùng!Nhớ lại cảnh bị Châu nằm đè lên mình trong đêm đầu tiên,Hiếu có cảm tưởng như mình đang nằm dưới một “xác chết cao nguyên”.Càng nghĩ tới Châu,Hiếu càng cảm thấy hãi hùng.Chao ôi! Nếu về thì……Mà không về thì đi đâu bây giờ?Trong túi không tiền,biết tính sao đây?Tính tới tính lui,tính hoài cũng chẳng ra cách.Một bóng áo trắng đi ngang.Thì ra đó chính là thầy giám thị,thầy gác thi phòng Hiếu .Trong đầu chợt thoáng nhanh ra một ý nghĩ,Hiếu vội chạy đến bên thầy:
– Dạ,thưa thầy.
– Có chuyện chi vậy em?
– Dạ ,thưa thầy!Có việc này…..có việc ….này….
————————–
Danh sách các chương:
- Long đong phận trai nghèo - Chương 2
- Long đong phận trai nghèo - Chương 3
- Long đong phận trai nghèo - Chương 4
- Long đong phận trai nghèo - Chương 5
- Long đong phận trai nghèo - Chương 6
- Long đong phận trai nghèo - Chương 7
- Long đong phận trai nghèo - Chương 8
- Long đong phận trai nghèo - Chương 9
- Long đong phận trai nghèo - Chương 10
- Long đong phận trai nghèo - Chương 11
- Long đong phận trai nghèo - Chương 12
- Long đong phận trai nghèo - Chương 13
- Long đong phận trai nghèo - Chương 14
- Long đong phận trai nghèo - Chương 15
- Long đong phận trai nghèo - Chương 16
- Long đong phận trai nghèo - Chương 17
- Long đong phận trai nghèo - Chương 18
- Long đong phận trai nghèo - Chương 19
- Long đong phận trai nghèo - Chương 20
- Long đong phận trai nghèo - Chương 21
- Long đong phận trai nghèo - Chương 22
- Long đong phận trai nghèo - Chương 23
- Long đong phận trai nghèo - Chương 24
- Long đong phận trai nghèo - Chương 25
- Long đong phận trai nghèo - Chương 26
- Long đong phận trai nghèo - Chương 27
- Long đong phận trai nghèo - Chương 28
- Long đong phận trai nghèo - Chương 29
- Long đong phận trai nghèo - Chương 30
- Long đong phận trai nghèo - Chương 31
- Long đong phận trai nghèo - Chương 32
- Long đong phận trai nghèo - Chương 33
- Long đong phận trai nghèo - Chương 34
- Long đong phận trai nghèo - Chương 35
- Long đong phận trai nghèo - Chương 36 Hết