Truyện gay: Hợp đồng – Chương 5 : Muốn 5 hay 7 ?
- Click vào tag TÊN TRUYỆN để đọc các chương/chap khác của truyện.
- Đăng truyện - bạn có thể gửi truyện muốn đăng tại đây
- Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện và chương nào.
- Vào Channel Telegram http://t.me/xboylove để xem phim và nhận cập nhật truyện mới.
- Bạn cần tìm mã giảm giá khi mua hàng trên Shopee, Tiki, Lazada? -> Đến đây ngay
Hoàng Nhân đi công việc cả tuần nay nghe đâu ở Đà Lạt , Duy Khiêm thì cũng đang đi thực tế một tuần ở xa , trong phòng còn một mình hắn, hôm nay chủ nhật, ngủ nướng tới 9h, ăn đại tô mì , không có “tên biến thái” kia , hắn cứ cởi trần,quần cộc mà nằm nghe chương trình “Tư vấn tuổi mới lớn” , hôm nay chương trình nói về vấn đề sức khỏe, chủ đề hắn không thích lắm nên nghe tai nọ lọt tai kia , nhìn lên mái nhà hắn nghĩ ngợi linh tinh ,
Hoàng Nhân ở đây cũng tròn một tháng, đối xử với hắn rất tốt , mặc cho hắn xa lánh,nhớ cái hôm hắn đi thi môn cuối , vừa dắt xe thì một tiếng xì to , lốp xe xẹp lép, để vá xe phải mất 10 phút, đi ra hẻm tìm xe ôm cũng phải mất cũng tầm đó thời gian , còn Duy khiêm thì đi từ sớm, bỏ xuống bộ mặt lạnh, hắn phải nhờ vã “tên biến thái” kia ,bình thường thấy hắn ngủ say như chết, khi Minh An cần giúp, tên kia lập tức bật dậy, tít tắt đã đưa hắn tới cổng trường , còn chờ hắn thi xong, chở hắn đi ăn, chở hắn đi quanh quẩn sài gòn , Minh An nhớ cái cảnh hắn cố gồng lưng để không phải tiếp xúc “tên biến thái” kia, nhưng con xe như con bò tót kia thật khó mà ngồi thằng, hắn phải áp lưng, ôm thắt lưng để tránh những cơn gió rít rít bên tai , nghĩ đoạn hắn đưa bàn tay lên nhìn, hắn lại nhớ tới cái ôm hôm đó, bàn tay đã bám chặt vào eo tên kia, một cái eo rất dày chắc , cả múi cơ hắn cũng cảm nhận rõ ràng .
Hoàng Nhân sáng đi tối về nhưng lúc nào cũng mang đồ ăn về, đồ ăn hắn mua rất ngon, ban đầu hắn làm mặt như không qua tâm, không ngờ cái tên chết vật Duy Khiêm kia, quất hết, làm hắn muốn tức chết, sau không cưỡng nổi , hắn cũng phô ra bộ dáng thèm thuồng
Xe hư, quạt hư, nước tắt… Hoàng Nhân đụng vào là ngon lành, quần áo bẩn của hắn, Hoàng Nhân cũng tự mang đi giặt nốt,”tên biến thái” mấy bữa trước còn mua hẳn máy tắm nóng lạnh , cả máy giặt nữa…cái phòng vốn nhỏ nay lại thấy chật chội hơn, bức tường lạnh nhạt hắn dựng lên gần như tan đi nữa , .”thật ra “tên biến thái kia” cũng không phải là người xấu” hắn tự nhủ
chỉ có điều hắn không hiểu vô tình, hay cố ý mà mỗi lúc hắn ngủ ở giường dưới là “tên biến thái kia “lại kê giường sát bên , còn hắn ngủ trên cao là “tên biến thái kia” kê giường bên bức tường đối diện, làm mỗi lần hắn xoay qua ,là thấy ngay bộ dáng con ếch ngữa của “tên biến thái” kia ,và cả cái cột chống trời kia không ngừng khêu khích hắn , làm hắn không ít lần tự thoát, cái mông tròn chắc của hắn cũng bị “tên biến thái kia” dọc bóp, làm hắn cáu tiết vứt đồ lung tung,Nghĩ ngợi bất giác hắn tự đưa tay xuống bóp bóp mông của mình ,
Nằm chán,hắn đi lại mở máy tính, mang cái tai nghe Duy Khiêm mới mua, ,loại tai nghe bao trọn tai , nghe nhạc cực kỳ sống động hắn rất thích,
Lick nhạc rồi mở web đọc tin tức, cái tay hắn lại mò sang các web mát mẻ , lăn chuột tới lui hắn thấy một clip ghi thời gian dài 0:45:30 , màn hình phóng to hiện ra hình ảnh trần truồng của hai mẫu nam đang quấn vào nhau, dưới lớp quần hai người đã dựng lên thành cột to , hai mẫu nam mơn trớn nhau , từng âm thanh dâm dục phát ra, qua tai nghe khuyết đại ,đi vào màng nhĩ lắm hắn tê rần đầu, hai mẫu nam bắt đầu nhả nút của nhau, cự vật to lớn đang được nâng nui tới tận gốc , âm thanh ngậm nuốt rõ mồn một,hắn thấy hơi dục đang tràn lên cỗ mình, bên dưới của hắn đã ngóc đầy vực dậy , chổng lên thành một khối ,
Một người mẫu đổi tư thế , cúi xuống cửa sau người nọ mà hôn hút, cảnh quay thay đổi quan sát thật gần cái lưỡi ươn ướt kia đang vờn qua lại cái lỗ nhỏ ấy , cứ mỗi lúc cái lưỡi xoay tròn xoáy xâu vào thì người kia rên lên từng chặp, tay thì đẩy cự vật ra phía sau ,đứng thẳng lên chà qua chà lại trên mặt người mẫu kia mà rên rĩ , âm thanh xe xé đi từ mãng nhĩ truyền xuống đầu cự vật của hắn làm hắng rùng mình lên mấy cái ,
Hắn rê chuột tới tua một đoạn…….cảnh mới hiện ra ..hai mắt hắn mở to quan sát,một cảnh mà hắn chưa từng thấy mà mà cũng không nghĩ tới đang hiện ra trên màn hình, trong lòng như có sóng to ,từng con sóng mê dục đánh vào khắp ngõ ngách ,làm hắn nóng bừng người , cái cự vật người kia đã chui trọn vào cái lỗ nọ, chỉ thấy đám lông đang gần sát vào mông người nằm dưới ,người mẫu nọ cứ chống đẩy ra vào liên tục, cặp mông người nọ bị những cú đập mạnh , những tiếng chan chát phát ra làm hắn mụ mị đầu óc ,người kia đang nắm cự vật cứng thấy cả gân mà xoa , mà vuốt, liên tục thở những tiếng dâm dục sảng khoái ……hắn lại tua ngược lai …xem ngón tay đi vào cái lỗ… có cả dịch nhờn được bôi vào ,mà hắn không biết là gì…….hắn cứ tua qua tua lại….xem cái lỗ nhỏ đó tiếp nhận cự vật khổng lồ kia một cách từ từ…….hắn thật sự thấy ham muốn lên đỉnh điểm, cự vật ngứa ngáy, hắn đưa tay móc cự vật ra khỏi lớp quần, theo từng cử động trên màn hình kia mà từ từ xoa bóp cự vật của mình, âm thanh rên rĩ bên tai khiến hắn phấn khích, bàn tay mạnh mẽ mà đi từ gốc lên ngọn, xoay xoay mạnh vào cái rãnh khất, cảm giác lịm người xông lên tới đại não , hắn nhắm nghiền mắt, rít lên mấy hơi, một tay xoa bóp đầu ngực đang săn lên của mình,
Trên màn hình, những tư thế dâm dục của người được thay đổi liên tục, hắn xem mà hai mắt thấy nóng rực, đầu óc chỉ vang lên những âm thanh va chạm xác thịt, cả tiếng rên thỏa mãn của hai người kia….cặp tai nghe đang làm hết chức năng, từng âm thanh rên sướng ,truyền đày đủ vào màng nhĩ của hắn, cả người hắn run lên từng đợt…. đoạn mẫu nam nằm dưới rên lên mấy tiếng gấp gáp dưới những cú đập mãnh liệt của người nọ , vùng va chạm tràn lên 1 thứ dịch nhầy, chỉ thấy phần gốc của người mẫu kia lúc chui ra , lúc chui vào …cự vật khổng lồ với cái đầu đỏ ửng, đường gân nổi lên như rắn bò ,của người mẫu nằm dưới ào ra một dòng sữa mạnh sau mấy cái vuốt kịch liệt , hắn cũng theo tiếng rên gấp ấy ,to mắt nhìn không rời, sóng kích thích đánh vào đầu cự vật đang căng đỏ của hắn, làm hắn không tự chủ ngửa người ra phóng thích mấy dòng sữa thật mạnh bắn lên tấm ngực trần, hai ba đợt làm phần ngực của hắn đọng mấy dòng sữa trắng đục
Trên màn hình người kia cũng rút cự vật ra khỏi cái lỗ nọ, hai tay kịch liệt vuốt mạnh , dòng sữa bắn tuôn trào lên tận mặt người kia,cái lỗ thoát khỏi công kích ,tràn ra nhầy nhụa dịch nhầy, đang co bóp như miệng cá đang hút nước , kích thước to ra không ít
Minh An ngửa đầu thở dốc , một tay vẫn nắm cự vật ướt át còn cương cứng, tay kia đang xoa lớp dịch tinh lên khắp ngực mình,dư âm cơn sóng dâm dục làm hắn giật giật mấy cái thỏa mãn
Mấy ánh chớp chớp kèm tiết tách tách phát ra, hắn thấy cảm giác chói mắt , quay nhìn về phía ánh chớp đó …kinh hoảng , một cảm giác ập đến , hắn thấy run giật bắn người ,Hoàng Nhân đang đứng đó, trên tay là cái điện thoại, từ nó vẫn chớp lên mấy cái chói mắt
Hoàng NHân nhìn bộ dáng dâm dục của Minh An phơi bày ra, lòng hắn như có lửa, rồi làm như không có gì quay lên giường ngồi bắt chéo chân nhìn Minh An đang chết đứng như Từ Hải ,
Minh An chết trân một lúc vội vàng kéo quần lên , gập mạnh cái máy tính xuống , vơ đại một tấm giấy che phần bụng “tội lỗi” của hắn,
Hắn nhìn Hoàng Nhân như thể rằng không phải là sự thật,
Hoàng Nhân vẫn ngồi đó nhìn hắn một cách nguy hiểm , cái va ly còn dựng ngay cửa, cửa mở toan , “Không rõ ràng mình đã khóa rồi mà “ hắn đang cố thanh minh cho bản thân
“sao….sao anh vào được”..mất một lúc hắn mới run run hỏi
Giơ tay đưa lên lủng lẳng chùm chìa khóa thay cho câu trả lời, Hoàng Nhân đứng lên cởi áo khoác
Nhìn theo từng động tác của Hoàng Nhân, Minh An thấy hắn như phạm nhân chờ xét xử , Cởi áo sơ mi trắng lộ ra body trắng nõn, Hoàng Nhân nhìn Minh AN cười một cái , không hiểu hắn nghĩ gì nụ cười càng làm cho Minh An thót tim.
“cứ để vậy mà ngồi ah ? không vào tắm đi ” Hoàng Minh nhìn hắn giục
Minh An như rớt trở lại ghế , giờ hắn cảm thấy dịch tinh kia đang khô đi, theo từng cơn ớn lạnh run sợ của gã, đóng thành một lớp hồ dinh dính , hắn chạy bay vào toliet, đóng cửa kín nhất có thể, hắn vội vàng xã nước tẩy rửa, chưa khi nào hắn tắm kỹ như thế, hắn đang cố tẩy xóa đi dấu vết vừa rồi, hắn cứ nghĩ dòng nước này cũng có thể xóa cả những gì Hoàng Nhân vừa thấy .
Hoàng Nhân dọn dẹp xong đồ đạc, vẫn tấm lưng trần mặc cái quần cọc mỏng mãnh, hắn đi lại bàn mở máy tính mà Minh An vừa xem, dịch tinh vẫn còn dính trên máy , phát ra cái mùi mê dục, trên màn hình vẫn còn đoạn clip Minh An vừa xem , hắn rê chuột mở lịch sử duyệt web, một lượng lớn web được truy cập hiện ra, nhìn các tiêu đề, Hắn cười mà như không cười khoái chí , hắn bắt chân nhịp nhịp nghĩ ngợi gì đó ,đưa tay sờ cằm nhìn về phía toliet đóng kín ,vẫn đang không ngừng phát ra tiếng nước chảy
Lướt tay trên điện thoại, trên những tấm hình và đoạn clip hắn ghi lại được , hình ảnh Minh An lúc đó rõ mồn một , khuôn mặt gợi dục của Minh An làm hắn nổi lên cao trào ham muốn .
Hơn 30 phút toliet đã ngưng tiếng nước chảy, nhưng vẫn không thấy bước ra,”em tính ở trong đó bao lâu ” Hoàng NHân lên tiếng gọi , Minh An tắm rửa xong , hắn chọn cách núp luôn đó , nước trên người hắn cũng đã khô từ lúc nào …một là hắn ngại phải ra ngoài, hai là cái quần vẫn còn dính nhầy nhụa tinh dịch, lúc nãy tránh Hoàng Nhân , hắn phi vào đây mà quên lấy cái mới “quên….. không lấy đồ thay..” một lúc lâu mới phát ra tiếng trả lời.
Hoàng Nhân lấy cho hắn 1 cái khăn to , đưa qua khe hở trên cửa
“….cần cái quần”
“cái quần nào…”
“quần..trong ngăn kéo gần giường cao ấy….” Hắn đáp ừm ờ
“lấy cái màu nào….” Hoàng Nhân Trêu gẹo
“cái nào cũng được…..”
“dài hay ngắn….anh không biết ” im một lúc Hoàng Nhân lại cửa gõ gõ mấy tiếng. “em ra lấy đi anh không biết cái nào cả,”
Biết tên kia đang giở trò, nhưng không thể ở trong này mãi, hắn bất đắc dĩ quấn khăn ra ngoài, cái khăn vừa đủ một vòng qua người, vẫn còn hở một tí phần mông, hắn cật lực buộc thật chặt hai đầu khăn , ép mạnh quá làm cái khăn dính sát và người , hạ bọ bị bo ép hiện lên một khối cao.
Hắn vừa mở cửa đã thấy Hoàng Nhân chống tay lên tường nghiên người nhìn hắn một cái, cái lưỡi hắn liếm liếm vành miệng khêu khích , Minh An vừa quay đi hắn luôn tay vào kẻ hở phía sau , bóp cặp mông tươi mát của hắn một cái
“anh làm gì vậy ” hắn gắt lên
Hoàng Nhân nhìn thái độ chu mày của hắn phì cười , rồi chắp tay sau lưng đi song song với hắn,nhòm ngó như quan binh canh dữ tội phạm, Minh An với tay lấy cái quần rồi đi nhanh vào toliet lần nữa , trở ra đã thấy Hoàng Nhân dọn lên hai hộp cơm ngon lành
“ăn hay không ăn, vừa rồi thoát lực gần hết hắn cảm thấy bụng mình đang kêu đói, nhưng ăn thì….nhục lắm” hăn vờ không quan tâm lấy thêm cái áo , tính đi ra ngoài ăn
“em tính đi đâu ! anh mua đồ ăn rồi , ngồi ăn đi “Hoàng Nhân kêu lên
“anh ăn đi, tôi ra ngoài ăn ” giọng hắn đanh cưng
“ngồi xuống ăn!” Hoàng nhân gằn dọng, từ cuối nóinhư ra lệnh
Hắn chợt thấy sợ , sợ cái tên đã nắm thóp hắn, giờ hắn như cá trên thớt, dùng dằn đi lại bàn ,hắn chậm chậm ngồi xuống cầm thìa.
Hộp cơm bốc ra mùi thơm phức, Hoàng Nhân hì hục ăn uống, hắn lại ăn một cách từ từ, lâu lâu liếc nhìn tên nọ với ánh mắt trông chừng.
Hoàng Nhân ăn xong, còn hắn ăn mãi cũng được nửa hộp cơm, cơm rất ngon nhưng cảm giác bị tù túng ,làm hắn nghẹn ngay cổ, ăn không nổi, xếp lại hộp bỏ vào bịch giấy hắn dọn dẹp trong khi Hoàng Nhân đi tắm .
Tranh thủ lúc một mình hắn lau dọn chiến tích vừa rồi còn dính trên máy , hắn lau dọn nhà….hắn đang cố tỏ ra là siêng năng, hắn cũng không hiểu sao hắn lại làm vậy , điện thoại của Hoàng Nhân để trên bàn , Hắn bấm 1 cái…một yêu cầu nhập mật khẩu….hắn bấm đại cái tên Hoàng Nhân , máy báo sai , lần 2 hắn lại nhập ….lần 3… lần 4… lần 5 …máy báo lên tiếng tít tít thông báo khóa 10 phút do sai mật khẩu …hắn giật mình bọc kín điện thoại bằng 2 tay sợ âm thanh phát ra …nhẹ nhàng bỏ máy trên bàn hắn quay lại giường ,nằm quay mặt vào tường
Hoàng Nhân bước ra ngoài. Mùi hương tắm khoan khoái khắp phòng. Bật cái quạt to hắn làm máy sấy tóc, Minh An nằm im re như giả vờ ngủ ,hắn đang rất nhạy cảm với những hành động của đối phương lúc này, mỗi tiếng động phát ra những sợi dây cảm giác trên người hắn lại căng ra
Hoàng Nhân lấy điện thoại….thông báo khóa máy còn 3 phút….hắn quay nhìn về phía của Minh An, khóe miệng nhếch cười , lôi cái giường xếp , hắn ngã lưng ngủ , không quen kéo khóa cửa phòng, sau cả ngày đi xe vất vả , công việc cũng chưa tới đâu, nhưng hôm nay với hắn có gì đó gọi là thành quả, hắn lại bày ra bộ dạng con ếch mà ngủ tới tối .
Vừa xuất trận ,lại căng thẳng Minh An cũng ngủ thiếp đi , 7h tối hắn tỉnh dậy, Hắn nhìn xuống không thấy Hoàng Nhân đâu , hắn vò đầu trách móc “sao mày ngủ như chết vậy”, hắn sực nhớ cái quần chiến tích còn trong đó, vội vàng leo xuống vớ lấy cái thau tính đi giặt,
Vô toliet hắn với tay vào góc phòng ,tính lấy cái quần ,thì không thấy nó đâu cả, hắn tìm quanh quẩn, cố lục lại trí nhớ , hay hắn đã giặt rồi, không! hắn nhớ là lúc quấn khăn, hắn cố giấu nó vào góc mà, cái tên chết tiệt kia cứ âm trầm làm hắn quên hết mọi việc
Hắn lại đi ra đi tìm, nhìn lên trên gác, hắn nhìn thấy cái quần sọc đó đã được treo vào móc , đi nhanh lên lấy, hắn thấy cái quần còn hơi ẩm , nhưng tỏa ra mùi nước xà phòng mới ….hắn bắt đầu thấy đầu óc lú lẩn
Là ai giặt, chỉ hắn và tên kia…không lẽ…hắn ngồi thụp xuống, đầu hắn muốn nổ tung , hắn ghét tên kia tới cực điểm ,tại sao mấy lần đùa giỡn với hắn , hắn cảm thấy mình như con cá mắc trong lưới,tấm lưới mỏng đến vô hình nhưng nhốt trọn hắn bên trong
1 ngày, 2 ngày rồi 3 ngày, Minh An đếm từng ngày trôi qua nặng nè,
Hắn bắt đầu có suy nghĩ chuyển nhà trọ, hắn muốn trốn khỏi ánh mắt của Hoàng Nhân ,gần tới mùa mưa, mùa cao điểm lao động đổ vào thành phố, khiến việc tìm nhà trọ, cộng với nhiều chi phí phát sinh khác làm hắn thất bại, Hoàng Nhân vẫn như bình thường, không có phản ứng gì đặc biệt , luôn chú tâm vào màn hình máy tính của mình , len lén nhìn , Minh An thấy màn hình dày đặc chữ , chắc là công việc của hắn, Minh An tạm gác gánh nặng vô hình qua một bên,
Mấy hôm sau ,Duy Khiêm rủ hắn đi làm chung, như gặp phao cứu sinh , hắn nhanh chóng đồng ý, công việc làm thêm coi như bớt đi thời gian giáp mặt với tên nguy hiểm kia ,
Hoàng Nhân chạy về tới cửa thì thấy một cô gái đang đứng lóng ngóng ngoài cổng nhà trọ, khuôn mặt nhỏ xinh , ngũ quan mền mại, đội chiếc nón lưỡi trai cá tính , đôi bàn tay nhỏ trắng đang che lên khuôn mặt trái xoan ngăn những giọt nắng nghịch ngợm, mái tóc đen dài theo gió tung lên từng đợt, chiếc quần jean phá cách có mấy đường rầy rầy thời trang, cái áo khoác nhỏ làm cô gái thu hút không ít người qua lại khen nhìn ,
Hoàng Nhân mở cửa cổng, cô gái đi lại bẽn lẻn “Chào Anh, có phải Minh An ở đây không ?”
“em muốn hỏi Minh An nào ?”Hắn xoay người qua hỏi
“Dạ! Minh An học trường ĐH công nghệ ạ”
“đúng rồi em, nhưng nó đi làm rồi, có gì không em”
Cô gái đưa ra một cái bọc màu đen “em là Trúc thùy , bạn của Minh An, nhờ Anh gởi giúp cái này cho Minh An”
Hoàng Nhân gật đầu nhận túi đồ , cô gái cúi chào rồi lên xe đi về phía đầu hẻm
Dắt con xe to bự vào nhà, hắn mở cửa phòng trọ, một chiếc dép vô tình ngáng chân, hắn sắp như té nhào , cái bịch trong tay theo quán tính bay tới trước , rớt xuống đất , bên trong lộ ra một cái hộp màu xanh có không ít kim tuyến lấp lánh ,
Nhặt cái hộp rơi lên, có gắn cái nơ rất đẹp, một nét chữ con gái mền mại , viết bằng loại mực màu bạc ,nổi trên nền xanh “Chúc Mừng Sinh Nhật Minh An 16/8”
Trong lòng hắn tự dưng ào lên một cái giác tức giận, không rõ nguyên nhân, ngón tay cái bóp mạnh làm cái hộp hơi móp vào một góc , Hắn mở điện thoại lên , đúng hôm này là 16/8, ném cái hộp lên giường Minh An, hắn cởi áo khoác ngoài , nghĩ ngợi 1 lúc ,hắn quay lại, lấy cái hộp quà cất vào một góc, bấm máy hắn gọi điện gì đó, rồi đi vào phòng tắm, bây giờ đã là 4h chiều , còn 2 tiếng nữa là Minh An đi làm về .
Hôm nay là tròn 1 tháng Minh An làm thêm, nhận được tiền công , được thưởng thêm 3 ngày nữa , món tiền đầu tiên hắn nhận được, hắn ghé vào một cửa hàng quần áo trên đường, mua một cái áo khoác cho mẹ hắn, sắp vào mùa gió,cái áo này chắc sẽ ấm lắm, nhờ gói lại cẩn thận, hắn ra bến xe gởi thẳng về cho mẹ
“Mẹ ah ! mẹ khỏe không ” hắn bốc máy gọi về cho mẹ
“cha bây ! quen sài gòn rồi lâu nay mới gọi về cho mẹ hử” mẹ hắn trách yêu
“Con đi làm thêm.. ” hắn gãi gãi đầu
“vất vả không con ! lo học đi đã , mới mấy tháng mà bây đi làm chi cho cực vậy ” mẹ hắn lo lắng
“con có mua cho mẹ cái khoác đó, con gởi xe đò về , con ghi số điện thoại của Dì, nói Dì nhận nha mẹ ”
“cha bây ! để tiền mà ăn , mẹ lo được” giọng mẹ hắn lạc đi vì xúc động, đứa nhỏ vừa tròn 18 tuổi đã biết nghĩ cho mẹ rồi
Trò chuyện vài câu với mẹ , hắn chạy xe ra khỏi bến xe , hôm nay là ngày vui nhất đời hắn , trời sài gòn tháng 8 âm u, mà ấm lòng đến lạ .
Duy Khiêm cũng nhận được tháng lương đầu, 2 thằng bàn nhau làm cái gì đó ăn mừng, đồ ăn được cả hai lỉnh kỉnh xách về, như thấy thiếu gì đó , Duy Khiêm giao cho hắn xách về , tự mình chạy đi mua .
Minh An mở cửa phòng bước vào, đập vào mắt hắn là một cái bánh kem 2 tầng đặt trên cái bàn nhỏ giữa nhà, trên cái bánh giăng lên một dòng băng rôn nhỏ “Chúc Mừng Sinh Nhật Minh An 16/8“
Một bó hoa hồng màu đỏ phấn rực rỡ ,đặt kế bên, một cái bàn nữa được dành ra để bày đồ ăn, mùi thơm sực nức cả phòng, Hoàng Nhân đang làm gì đó ở cuối phòng, Minh An như bị sét đánh ! hắn đứng chết trân một lúc, đám đồ lạc lỉnh kỉnh như bốc hơi, toàn tâm đang đặc lên cái bánh kia , hắn xúc động có , bàng hoàng có, cả nghi ngờ cũng có
“làm sao hắn biết 16/8 là ngày sinh của mình ”, hồi bé đến giờ hắn không hề quan tâm tới sinh nhật là gì , cứ xem cái ngày ấy đại biểu cho con số để hắn điền vào giấy tờ mà thôi .
Thấy Minh An nhìn cái bánh như sững sờ , Hoàng Nhân đi nhanh ra cửa , xách hộ mấy cái túi đồ trên tay hắn, một tay lôi hắn vào , ôm một cái sỗ sàng, “em vui phải không, em thấy vui đúng không ” Hoàng Nhân nhìn biểu cảm của hắn , hỏi dồn dập , trong tâm hắn vẫn muốn chiếm lấy Minh An bằng thứ gì đó chân chất , thật tâm nhất, hắn luôn thấy phải bù đắp cho Minh An kể từ sau cái lần ấy, thật sự thì mỗi lần “quậy” Minh An xong hắn đều cảm thấy hối lỗi, câu xin lỗi của hắn , Minh An nghe riết thấy như câu cửa miệng.
Bất ngờ bị kéo, hắn vội xô Hoàng Nhân ra , tên kia thấy vậy còn ôm chắc hơn ,tính thơm lên hắn một cái, tiếng cửa cổng vang lên ,Hoang nhân buông hắn ra, Minh An vội lách qua đi về phía toliet , Duy khiêm mua một thùng bia về , loại bia mà Minh An cho rằng, nó làm cho hắn thất thoát tinh binh.
“Wow” Duy Khiêm ồ lên ngạc nhiên khi thấy cái bánh to “nay sinh nhật mày hả , ai tặng bánh thế, ” Minh an đang nhặt rau trả lời gọn “Bạn…”
Nhanh chóng mân đũa được bày ra, có Duy khiêm cuộc vui náo nhiệt không ngờ, không ngớt lời chúc mừng sinh nhật Minh An, hắn cảm thấy có lỗi với Hoàng Nhân, nên chủ động mời hắn mấy ly,
Hoàng Nhân mở cờ trong bụng, cười nói vui vẻ hơn ngày thường , cả ba ăn nhậu đến gần cả đêm , cái bánh được cắt ra không phải để ăn mà để bết vào mặt nhau, tiếng cười vang lên khắp phòng trọ,
Dì tư lâu lại ra nhòm vào lắc đầu , bọn thanh niên thật ồn ào
Tiếng zô zô liên tiếp ,Duy Khiêm ngà say, hai mắt đã mở không ra, Minh An thì đã thấy đồ ăn chạy thành hàng ,Hoàng Nhân cũng chớm chớm, nhưng so ra vẫn tỉnh táo hơn 2 người kia ,
Chống tay đứng dậy, Minh An đi vào toliet, hắn đi thành chữ zíc zắc, Hoàng Nhân không nhịn được cười lên thành tiếng, liền dìu hắn vào trong,
Cái vòi của hắn đang phun nước, cũng cái kiểu lảo đảo như hắn, Hoàng Nhân cũng thấy buồn tiểu, một tay dữ hắn một tay lôi của quý ra mà xã nước, Minh An thấy vậy máu đàn ông nổi lên “mu..ốn s.o với…. tôi …hả..nè …nè ..” mỗi chữ nè phát ra là hắn cầm cái vòi của mình lắc lư đánh qua hướng của Hoàng Nhân , làm 2 cái đầu rùa va chạm mấy cái, nước tiểu theo đó bị đánh văng tứ phía , rồi ko ngại đưa tay nắm lấy của Hoàng Nhân mà lắc lắc chê không hùng dũng bằng hắn, Hoàng Nhân bị tập kích bất ngờ ,dòng nước từ hắn vội đình chỉ tắt ngấm, hắn trợn mắt nhìn Minh An dạn dĩ, Minh An lại xoay ra nhìn hắn lè nhè “A..nh muố….n.. gì, mấy lần p..há tôi, anh là k..ẻ bi…ến th..ái….a m..uốn choc …phá tô.i phải…. không, anh b..iến thái… cả ngủ cũng biến thái…a… muôn câu dẫn …tôi… phải không…..tôi ghét anh….”
Hoàng nhân phát hiện lúc say sỉn thì Minh An mới bộc lộ ra tâm ý giấu kín của hắn thì phải , hắn thích thú kéo Minh An vào sát mình, phà từng hơi nóng hổi vào đôi tai hắn “anh thích em….a thích em….”, nhanh chóng áp môi vào đôi môi đang liên tục mắng nhiếc hắn, cái lưỡi kia nhanh chóng dò tìm trong miệng Minh An , gặp phải phải sự kháng cự bên trong, hai cái lưỡi, một quyện một đẩy, dường như thế giới đã ngừng quay, chỉ còn lại cuộc rượt đuổi của hai cái lưỡi kia , Hoàng Nhân cảm thấy quái thú bên dưới cũng muốn tham gia trận đấu Minh An bị hôn tới ngộp đẩy Hoàng Nhân ra, Hoàng Nhân lại dúi tay ấn đầu hắn về phía mình, đầu lưỡi lại tấn công dữ dội, một tay nắm lấy cái vòi kia mà tuốt lấy, ma sát cực điểm, cái vòi kia đã cứng thẳng lên, nắm tay Minh An đặt vào của quý cũng đang cứng tức, đầu óc mụ mị Minh An đang cầm trong tay con quái thú nóng rực, tay hắn không cưỡng được ,cũng nhiệt tình vuốt bốp một cách đê mê , tiếng ư ư phát ra bị Hoàng Nhân nuốt trọn, Minh An giật người mấy cái ,dòng sữa trắng tuôn chảy từ cái vòi của hắn đã tuôn chảy đầy tay Hoàng Nhân từ lúc nào
Đúng là cái thứ bia gây hại tinh binh, Minh An thở dốc sau cú tấng công quyết liệt , hắn hoàn toàn mất lực, Hoàng Nhân rời khỏi đôi môi mền của hắn, hắn nắm tay Minh An hoàn tất nốt màn bắn pháo hoa của mình,
Sau màn bị tấn công chớp nhoáng, Minh An ngủ lúc nào không hay, Hoàng Nhân bế hắn vào giường, Duy Khiêm chung thủy ủ tròn ngủ một góc nhà như trước,đặt hắn lên giường, cái áo thun để lộ cần cổ trắng , vào sài gòn hơn năm hắn đã trắng ra không ít, màu da như màu ngọc , óng ánh làm Hoàng nhân không kiềm được, luồn tay xoa xoa ngực hắn,nhớ đến cái hình ảnh Minh An tự luyến mà hắn bắt gặp , lại khiến hắn ham muốn trỗi dây , hắn cuối xuống hôn hít vào cái cần cổ đang khiêu khích kia , đôi môi chu du khắp cơ thể , nhăm nhe lên hai đầu ngực hồng hồng đang vun lên trước mắt ,Minh an thấy nhột hơi cựa quậy người , xoáy vào cái rốn nhỏ xinh, Hoàng Nhân đã chu du xuống cự vật kia , không có chủ nhân điều khiển nó mền oặt ra , cái quần trên người Minh An được lột ra từ từ ,Hoàng Nhân từ từ ngậm nút cái vật kia, hắn di di cái lưỡi vào phần khất, một ít tinh dịch từ nãy còn sót lại , theo đó nhỉ ra, hương vị dính vào đầu lưỡi, như bia được thêm mồi, hắn hăng say chiếm dụng,cái cự vật từ từ được no hơi cứng dựng lên
Dựng hai gối của Minh an lên cao ,hắn chu du xuống tiểu khu bên dưới, cái lưỡi rò rò vào vùng cấm, vài cộng lông ít ỏi cản lại, cái lưỡi xoay khép lại tạo thành một đường thẳng nhấn nhấn vào đó , khẩu cung bên dưới bị kích thích co bóp không ít, cự vật ở trên giật lên từng đợt hưởng ứng , nhìn từ góc độ này làm dục vọng của hắn tăng cao đến mất kiểm soát,Hoàng Nhân nhổ nước bọt vào tay, xoa ướt một ngón tay , từ từ đưa vào nhẹ nhàng, Minh An quá xỉn, cơ thể hẳn đã thả lỏng hoàn toàn,tiếp nhận dễ dàng
Hoàng Nhân oanh tạch tiểu khu bằng ngón tay dài của mình, hắn ngọ ngoạy , rồi tì ngón tay vào thành miệng tiểu khu mà kéo ra , rút vào , cứ làm vậy mấy đợt liên tục, thành ruột tiểu khu bị kích ứng bắt đầu xoay tròn ôm lấy ngón tay, hắn đi vào sâu hơn,phản ứng sinh lý tống đẩy xảy ra, thành ruột co thắng càng manh, giữ ngón tay hắn lại gần cửa , lúc nay Minh An thở dốc một cái , ưỡn lưng lên như né tránh
Hắn đẩy mạnh ngón tay , chà sát lên phía trên, như đụng phải điểm yếu Cự vật kia đang tự giật giật, Minh An trong mơ đưa nắm tay nắm lấy một cách vô thức, , thêm một ít nước bọt, lần này là 2 ngón tay, cứ vào ra điên đảo mà móc mà xoáy ,khi co thắt bắt đầu giảm,lực giữ tay của cơ hoành bên dưới đã yếu, hắn đi vào sâu hơn , xoa lên vị trí bên trong một cách nhịp nhàng, hắn phát giác đây là điểm hưng phấn của Minh An, hắn rút ra rút vào rồi lại xà sát lên đó , Minh An mắt nhắm nhưng chu mày thở dốc ,
biểu hiện dễ thương của Minh an làm Hoàng Nhân phấn khích cực điểm , hai ngón tay công kích điên cuồng vào điểm ấy, chà sát không ngừng , Minh An a lên một tiếng, một dòng nước bắn ra dội lên ngực hắn , hắn tè giầm ….
Thấy dòng nước chảy ra từ cự vật , Hoàng Nhân vội đình chỉ hành động, hắn mặc đồ lại , rồi lấy khăn lau người cho Minh An một cách rón rén,
Đoạn đi vào toliet giải quyết ham muốn của mình, Hắn lại thấy có lỗi với Minh An,nếu lúc này cái tên kia không quá kích thích mà tè giầm , hắn đã trộm đi trinh nguyên của Minh An bằng con quái thú này rồi, bất giác hắn ganh tị với 2 ngón tay của chính hắn. bình thường tè giầm rất dễ làm người ta thức giấc, kẻ trộm không thích chủ nhà thức dậy tí nào cả
Sau màn tặng bánh kem, Hoàng Nhân nhận được sự quan tâm dù là ít ỏi của Minh An, làm hắn vui vẻ không ít ngày , Kỳ thật hắn chọn cách ở đây để chuộc lại lỗi lẫm gây ra trước kia , hai là được gần gũi với Minh An , nhưng khi thấy Minh An hắn không kìm được mà luôn phát sinh “lỗi”, cũng may có mấy lon bia làm đồng minh
Minh An sau cái vụ lõa thể trước Hoàng Nhân, hắn theo dõi nhất động nhất cử đối phương , đến mức chỉ cần nghe tiếng mở cổng cũng biết là ai về . Hoàng Nhân không có biểu hiện gì bất lợi, còn mua bánh kem tặng , hắn lại thấy mình nghi ngờ quá đáng, bắt đầu tỏ ra quan tâm đối phương hơn , cởi mở hơn nhiều
Nhưng qua ngày hôm đó hắn thề sẽ không đụng đến loại bia nguy hiểm đó nữa , không chỉ hại tinh binh còn làm hắn ….đau mông…. Và cả bốc mùi khai nữa…..
Hoàng Nhân bước vào phòng thì thấy ,trong phòng có thêm hai cô gái và một người con tra,i là bạn học của Minh An, đang tập trung làm báo cáo gì ở lớp . Minh An gật đầu chào gã, giới thiệu sơ rồi tập trung vào làm , Hoàng Nhân nhận ra một cô gái là Trúc thùy, mà hắn đã gặp một lần, đang ngồi kế Minh An cười cười nói nói .
Duy Khiêm đang nằm trên giường trên cao dán mắt vào màn hình vi tính , tắm xong ,nhìn quanh không còn chỗ nằm, Hoàng Nhân lại giường dưới ngã lưng nằm ngủ , nay có khách hắn mặc thêm áo và cái quần thun dài bí bức , bắt đầu phát ra tiếng ngáy nho nhỏ.Minh An lâu lâu liếc nhìn s,ợ hắn lại bày thế con ếch kia thì không biết ăn nói làm sao .
Tiếng cười nói rầm rì làm Hoàng NHân thức giấc , nhìn thấy cô gái kia đang mặc cái áo mỏng, ôm lấy thân hình mỹ miều, cái váy ngắn làm lộ ra cặp đùi trắng mịn , đang dựa sát như ngã người vào Minh An , lại thấy cô gái đó lâu lâu đưa tay gạt đám tóc trước mặt Minh An, trước mặt 2 người kia lại tỏ ra rất bình thường, cứ như là đã thấy nhiều lần rồi ,Hoàng Nhân thấy nóng mặt, hắn giả vờ ho lên mấy tiếng, âm thanh bàn bên tắt ngấm, những tiếng xẹt xẹt của đầu bút vang lên ,
Tới 11h30, chắc là đã làm xong, tất cả thu dọn ra về, Minh An ra tận cửa tiễn bạn, được mươi phút sau nghe như có tiếng cãi vã gì đó ở trước , làm hắn thức giấc mở cửa nhìn ra, thấy Trúc thùy đang mắt ngấn ướt chạy đi , Minh An chạy theo níu cánh tay cô ta lại đang giải thích việc gì đó , thấy Tiếng mở cửa cô gái lên xe bỏ đi mất, Minh An vò đầu bức tai đi vào, hắn nhìn Hoàng Nhân liếc một cái “giận cá chém thớt”, rồi túc tắc leo lên giường ngủ, bỏ mặt tên kia ngốc mặt ra không hiểu gì
Hôm nay đổ bê tông sàn tầng 1, Hoàng Nhân túc trực cả ngày, Duy Khiêm hôm nay có ca làm, Minh An lại ở nhà một mình, buồn tay chân , hắn lại mở máy tính, nghĩ gì đó hắn gập máy lại không mở nữa , hắn bắt đầu lôi quần áo ra giặt, , hắn gom đồ bẩn đổ vào máy, đi ngang qua giỏ đồ bẩn của Hoàng Nhân ,hắn mang theo luôn “coi như chút thành ý cho hắn vậy ”, đồ bộ , áo sơ mi cho vào máy, còn quần trong hắn phải giặc tay thôi, đổ vào thau giặt tay 3 cái quần sịp của hắn, và 2 cái của tên kia “coi như tiễn phật tiễn tới tây thiên đi” hắn giả lả mọi chuyện
Hắn bắt đầu ngồi xuống vò vò từng cái , lém lỉnh so sánh quần hắn với tên kia, quả nhiên của tên kia rộng hơn hắn 1 ít, vải quần có vẻ giãn ra phần thắc lưng , “quái thú cỡ hắn ăn quần là phải..” rồi hắn tự cười đắc ý , giặt xong phơi quần áo , hắn bắt đầu quét nhà, dọn dẹp hết thảy đồ cá nhân, hắn đứng trước mới đồ đạc, giấy tờ của Hoàng Nhân trên bàn , rồi cũng xoăn tay xếp gọn lại,” cộp..” một cái bọc đen bị rớt ra , hắn nhặt lên phủi phủi mấy cái, tò mò hắn mở ra thì thấy một cái hộp xanh “Chúc Mừng Sinh Nhật Minh An 18/6” bên dưới còn dòng chữ Trúc thùy hoa mỹ…hắn gấp gáp mở bên trong một quả cầu thủy tinh bên trong có những bông tuyết nhỏ nhỏ đang tạo thành hình một trái tim màu đỏ ,nhìn rất dễ thương, một cái bì thư rất xinh nằm bên dưới, hắn mở ra đọc……không biết nội dung là gì làm hắn quay cuồng ngồi xuống ghế, hắn đang tức giận, vết lõm ngày trước do Hoàng Nhân tạo ra này lại hằn thêm dấu tay của hắn , rất móp méo
Hắn gọi điện cho ai đó rồi cúp máy….mặt hắn đỏ bừng tức tối….hai cái quần mới giặt xong của tên kia thành đối tượng cho hắn chà đạp không thương tiếc, rồi ném trở lại cái sọt nhựa ,
Hoàng Nhân xong việc về nhà đã hơn 10h tối, hắn không quên mua cơm cho Minh An , vừa về tới phòng thấy Minh An đang ngồi một góc làm gì đó .
“anh mua cơm cho em nè ” hắn giơ giơ hôp đồ ăn còn nóng lên hý hửng khoe với Minh An, thấy Minh An im lặng , hắn cởi áo bẩn ra tính cho vào sọt thì thấy còn mỗi quần trong, hắn phấn khởi hỏi “em giặt đồ giùm anh rồi hả ”
“bịch…” một cái hộp xanh bay về phía Hoàng Nhân, va vào cạnh giường, rớt ra quả cầu thủy tinh, trái tim bên trong bị lay động, bông tuyết lại bay lên tứ tung
Hoàng Nhân nhìn cái hộp, nhìn vào dòng chữ, hắn đã hiểu,
“Anh xin lỗi…”im lặng một chút, hắn cũng phát ra tiếng
“xin lỗi…..xin lỗi….tại sao anh luôn xin lỗi…tại sao anh giấu nó…..anh gây ra rồi anh xin lỗi có ích gì” bực tức làm Minh An xổ ra một tràn, có tiếng tức nghẹn trong đó
“có phải em thích Trúc Thùy ? ” Hoàng Nhân đi lại nhìn vào mắt Minh An hỏi, hắn đang mong dự đoán bấy lâu trong hắn không phải là thật
“Phải ! tôi thích trúc thùy đó thì sao…. anh có quyền gì quản chuyện của tôi ” Minh An nói như quát vào mặt Hoàng Nhân
“Anh Phải quản….anh phải quản .” Hoàng Nhân cũng nộ xung thiên cãi vã
“việc gì anh phải quản”
“Vì Anh thích em….a thích em….anh thích em….” Hoàng nhân lấn tới giận cực điểm , mặt hắn đỏ gay, nói như quát, hắn muốn nói thật to, cho ai cũng nghe được,
“Anh bị điên rồi ! anh là tên biến thái , siêu biến thái ” đẩy Hoàng Nhân ra Minh An hét lên
“Phải anh biến thái nên anh cũng thích em vì em cũng biến thái, đúng không…. đúng không” hắn chụp canh tay của Minh An nói cho hả dạ ,Những lần đối xử tốt của Minh An với hắn ,làm hắn ăn dưa bở, cơ bản trong lòng Minh An hắn vẫn là kẻ biến thái, hắn tưởng rằng có chút thành quả không ngờ cố gắng đã đổ sông đổ biển,
Minh An nghe câu nói cũng hắn cũng không kiềm được bình tĩnh, nhào vô xô ngã Hoàng Nhân, 2 người lao vào nhau , trận thư hùng diễn ra cực đại, đồ đạc bị hất tung tóe, cả hộp cơm cũng bị bể tung văng đầy sàn nhà ,
Minh An và Hoàng Nhân ngồi 2 góc khác nhau thở hỗn hển, tóc tai bù xù, trên cánh tay của Hoàng Nhân có vài vết xước, khuôn mặt của Minh An có chút phù nề, cái tay hắn còn hẳn lên năm dấu tay bấu vào, Hoàng Nhân vốn là con nhà nghề, hắn từng đi thi không ít giải ,làm cho Minh An khốn khổ cực điểm , Minh An lấy sức từng vật những tấm lưới đầy cá, sức trẻ giành những con đò khỏi sóng giữ mà đối kháng ,cũng gây cho đối phương không ít xơ xác
Duy Khiêm mở cửa, hắn thấy bãi chiến trường trước mắt, không hiểu chuyện gì xảy ra, cái đùi gà còn bốc khói lăn ngay mép cửa làm hắn tiếc không thôi
Nhìn Minh An ra dấu như hỏi ,”không có gì , tao bị té với tay đổ đồ thôi ”hăn phân bua, rồi đứng dậy sốc quần áo lại dọn dẹp , Hoàng Nhân cũng im lặng đứng lên dọn mớ chiến tích do mình gây ra ,đêm tối Duy Khiêm không nhìn thấy vết xây xác của hai bên nên cho rằng là như thế nên cũng không hỏi gì nữa, phụ một tay dọn dẹp
Đêm xuống, cả căn phòng u tĩnh đến dị thường, chỉ có tiếng thở đều đều của Duy Khiêm, hai con người vẫn thức trắng, kẻ đau lòng, kẻ thất vọng, sài gòn xoay chuyển đến đau buồn
Trúc Thùy hẹn Minh An một buổi gặp mặt , nhưng vì không biết về chiếc hộp mà bỏ lỡ nên hắn đã rất tức giận với Hoàng Nhân,
Sáng hôm nay Minh An thức dậy khi trong phòng chỉ còn Duy Khiêm đang ngủ nướng , đầu giường hắn có một tuýp thuốc bôi giảm đau, không biết có khi nào ,chẳng buồn quan tâm ,hắn hất tay làm tuýp thuốc rơi xuống đất, rồi đi vào toilet vệ sinh cá nhân
“tuýp thuốc bôi này của mày ah ? Minh An ” Duy Khiêm đã thức dậy nhặt tuýp thuốc rơi trên đất
“Mày có dùng thì dùng đi ” hắn trả lời nhanh.
“hàng xịn dữ ta ” rồi chẳng buồn rửa mặt, hắn bôi vào chỗ nào đó trên người
6h Tối Hoàng Nhân về , mang theo 2 hộp cơm, hôm này có Duy Khiêm hắn mang thêm một phần nữa . “ăn cơm đi” câu nói không chủ vị , không biết nói cho ai . Duy Khiêm sốt sắng khui một hộp cơm thơm nức ,ăn ngon lành không quên cảm ơn hắn ,
”ê thuốc mày cho hồi sáng tốt thật đó , tao bôi hồi sáng mà nay nó xẹp xuống rồi ” Duy Khiêm chỉ vào chân rồi nói với Minh An .
Minh An ngồi xốc lại tập vở , “ừ” một cái rồi im ắng như tờ , hắn làm gì đó suốt cả buổi, ngoài Duy Khiêm huyên thuyên , cả hai chỉ nói cho có lệ . đồng hồ cũng điểm 11h30, phòng trọ tắt đèn , Duy Khiêm dễ ngủ chưa gì đã ngáy o o ,
Minh An chợp mắt lim dim ,đi vào giấc ngủ thì bất ngờ thấy bên mặt có gì đụng vào ướt ướt, nóng nóng, hắn giật mình tỉnh dậy thì thấy Hoàng Nhân ngồi bên canh, trên tay là tuýp thuốc giảm đau,đang bôi thuốc ấy lên má hắn , Minh An gạt tay ra bực bội, hắn kéo áo lên lau sạch sẽ, rồi giận giữ nằm quay mặt qua chỗ khác
Hoàng Nhân thở dài, đặt cái tuýp ấy cạnh hắn rồi đi lại giường, nhìn qua thấy hộp cơm còn nguyên si, vậy là tên kia không chịu ăn gì
Một ngày, hai ngày vẫn diễn ra tè nhạt như vậy
Nay Minh An ở nhà một mình, hắn nằm dài trên giường đọc sách , ngoài những lúc đi làm,thì hắn chọn cách này để đốt thời gian, để tránh phải giao tiếp với tên kia, ngoài vài câu cơ bản phải có,
tiếng cổng vang lên, nhìn lên đồng hồ đã 9h tối, chắc Duy Khiêm về, có tiếng lôi kéo đi vào, hắn không nhịn được mở cửa nhìn ra, thấy một người nọ đang dìu Hoàng Nhân đi vào , thấy Minh An hắn gọi to
“em cho anh nhờ chút, anh này ở đây phải không? , hắn say quá ….mà hắn chỉ đường cho anh xong thì đi không nổi nữa ” ra là anh tài xế taxi … bất đắt dĩ hắn phải dìu Hoàng Nhân vào phòng,
Nặng nhọc kéo hắn tới giường, Minh An khom lưng đặt hắn lên giường, bất ngờ Hoàng Nhân chòm lên ôm hắn , làm hắn ngã chúi theo , “Minh An….Minh An…em nói đi …trong em có hình bóng anh không …anh thích em…anh thích em…” Hắn nói mấy câu lè nhè ngủ mơ… mắt vẫn nhắm nghiền, bàn tay hắn thả lỏng , Minh An liền thoát ra được, nhìn thấy hắn bây giờ Minh An dâng lên cảm giác xót xa, hắn thấy hụt hẫng , buồn buồn trong lòng .
Ngủ dậy khi ánh mặt trời lên cao ,chỉ còn thấy Duy Khiêm, hỏi ra thì biết Minh An đi học nhóm , rồi một hai, bốn năm ngày sau Minh An không thấy về, Hoàng Nhân thấy sốt ruột, hắn đi ra đi vào, hết kiên nhẫn, hắn bốc máy gọi điện, đầu dây bên kia chuông reo nhưng không ai nghe máy, hắn cố gọi thì thuê bao, hắn thấy bất lực,nặng nề đặt mông ngồi xuống tựa cửa ,mắt nhìn ra cổng phòng trọ, người hắn thương đã đi xa hắn , nghĩ ban đầu là do lỗi của hắn đã gây ra, hắn tưởng chọn cách ở đây để xoa dịu , lấy lại ấn tượng với Minh An, không ngờ lại cảm xúc của hắn đã không kiềm được , liên tục gây ác cảm , hắn ước phải chi không nghe theo dục vọng mà ép buộc Minh An như vậy ! phải ép buộc…đúng rồi …vốn dĩ ấn tượng của hắn với Minh An là cảm xúc cưỡng bức….hắn thấy đươc khai sáng trong đêm tối , hắn cầm điện thoại lên nhắn tin
———————-
Leave a Reply